Bâng quơ | hợp âmBiển, nỗi nhớ và em | hợp âmBóng chữ | hợp âmChiều đông Matxcơva | hợp âmChiều hoang | hợp âmChiều không em | hợp âmChuyện bình thường cuối cùng | hợp âmDạ khúc | hợp âmDòng sông không trở lại | hợp âmĐâu phải bởi mùa thu | hợp âmĐiều giản dị | hợp âmEm ơi Hà Nội phố | hợp âmGiọt cà phê | hợp âmHà Nội ngày trở về | hợp âmHà Nội và em khi thu chớm đông sang | hợp âmIm lặng đêm Hà Nội | hợp âmKhúc mưa | hợp âmKhúc mùa thu | hợp âmLãng đãng chiều đông Hà Nội | hợp âmLời rêu | hợp âmMột dại khờ một tôi | hợp âmMùa hạ còn đâu | hợp âmNỗi buồn | hợp âmNỗi nhớ | hợp âmNỗi nhớ mùa đông | hợp âmThế rồi | hợp âmThương lắm tóc dài ơi | hợp âmTrong miền ký ức | hợp âmBâng quơ | Sáng tác: Phú Quang
1.
Đôi khi ta [Am] nhớ một thoáng heo [Em] may
Đôi khi ta [Am] nhớ một sớm sương [Em] bay
Con đường mùa [Am] đông hàng cây lá [Em] đổ
Đôi khi ta [B7] thèm lang thang như [C] gió
Đôi chân vô [B7] định về miền hư [Em] vô.
2.
Đôi khi em [Am] bỗng về giữa cơn [Em] mơ
Đôi khi ta [Am] hát lời hát nghêu [Em] ngao
Thương một vì [Am] sao giờ xa quá [Em] rồi
Đôi khi ta [B7] thèm nghe lời em [C] nói
Dẫu biết bây [B7] giờ chỉ là xa [Em] xôi.
3.
Đôi khi mưa [Am] về ta thương em rừng xưa rũ [D] lá
Đôi khi mưa [B7] về ta thương ta ngu ngơ bài [Em] ca
Đôi khi đêm [Am] dài ta thương con đường xưa xa vắng
Riêng em đi [D] về đôi chân bơ vơ trong chiều [G] phai
Đôi khi cuộc [B7] tình ngỡ đã nhạt [C] nhòa
Bỗng chợt [B7] về với xót [Em] xa.
Biển, nỗi nhớ và em | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Hữu Thỉnh
Anh xa [Am] em, trăng cũng [E7] chợt lẻ loi thẫn [Am] thờ
Biển vẫn [Dm] thấy mình dài rộng [F] thế
Xa cánh [G] buồm, một chút đã cô [C] đơn [E7]
[Am] Gió âm thầm không nói
Mà sao núi phải [G] mòn
[E] Em đâu phải là chiều
Mà nhuộm anh đến [Dm] tím
[G] Sóng có nghĩa gì [F] đâu
Nếu [E] chiều nay em chẳng [Dm] đến
Dù sóng đã làm [C] anh nghiêng [E7] ngả vì [Am] em.
Bóng chữ | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Lê Đạt
Xa em [B7] rồi anh mới thấy [Em] em [D] như một thời thơ [Em] nhỏ
Em [C] về trắng đầy cong khung nhớ
Mưa mấy [B7] mùa, mây mấy độ [Em] thu.
Vườn chợt thức một mùa hoa đi [D] vắng
Vườn chợt [Am] thức một mùa hoa đi [B7] vắng
Em vẫn đây mà em ở [Em] đâu
Chiều âu [Am] lâu, chiều âu [B7] lâu, bóng chữ đọng chân [Em] cầu.
Chiều đông Matxcơva | Sáng tác: Phú Quang
1.
[Em] Từng bông tuyết nhẹ rơi
Một chiều đông [E7] giá trắng trong lòng [Am] tôi
Niềm cô đơn lẻ loi khi chiều trùm [B7] lên bóng em nhỏ [Em] nhoi
2.
[Em] Về đâu hỡi người ơi
Để hàng bạch [E7] dương xót xa chờ [Am] mong
Cánh chim chiều [B7] đông lặng lẽ âm [Em] thầm
ĐK:
[Em] Xin em, xin em, xin em thêm một lần [C] nữa
Dù vẫn [D] biết mai là giã [G] từ
[Am] Mai đây khi trong xa xôi, trong niềm thương nhớ
Còn đâu [C] nữa những phút giây [B7] này
[Em] Xin em, xin em, xin em thêm một lần [C] nữa
Dù vẫn [D] biết mai là giã [G] từ
[Am] Mai đây khi trong xa xôi, xin người hãy nhớ
Dẫu tình [B7] yêu là những cơn [Em] mơ
Chiều hoang | Sáng tác: Phú Quang
Không có [Em] ai khi chiều về trước ngõ
[Am] Chiều và chiều không rõ [B7] em và anh ở đâu
Không [Em] có ai khi chiều đến [Am] hư ảo
Nắng trên [G] cao và [B7] gió vô [Em] tình
Chiều hoang cho bài ca cho [Am] ta và em nơi [F] ấy
Cho mỗi cuộc [B7] đời cho mỗi nhành [Em] hoa
Cho mỗi nụ [C] hôn cho đầy men [Am] rượu
Cho cuộc tình lìa [B7] xa giấc mơ giờ [Em] phôi pha
Chiều không em | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Nguyễn Thụy Kha
Chiều [A7] không em chiều buồn [Dm] không em
Trời đầy [A7] mây mà trời một [Dm] mình
Cây nối [Gm] cây mà xanh xao cô đơn
Nghe [C] trống vắng trống vắng từng [A7] giọt chiều
Chiều không [Dm] em mặt hồ buồn [Bb] tênh
Mãi [A7] lang thang cơn gió [Dm] vô tình
Chiều [Gm] không em chân quay về [A7] ngơ ngác
Ta còn [Gm] gì để mà nhớ mà [A7] quên
Chiều [Dm] không em chiều buồn [Bb] không em
Trái tim [A7] ta ai ném [Dm] bên thềm
Chiều [Gm] không em câu ca vàng [A7] sương khói
Biết về đâu để mà nhớ [Dm] mà quên
Chuyện bình thường cuối cùng | Sáng tác: Phú Quang
Có những khi về [Em] qua phố,
Phố chói chang [Am] không thấy mặt [Em] trời
Có [Am] những khi về qua [Em] phố
[Am] Phố qua [Em] đông [Am] không thấy mặt [Em] người
[Am] Chợt gặp mình [Em] cười [Am] như đã ngu [B7] ngơ.
Một sớm [F#dim] mai nào,
[B7] Thấy mình trong [E] gương, [Am] tóc mờ như [F] sương
[Am] Một sớm [F#dim] mai nào,
[B7] Chợt tỉnh cơn [D] say,
Không còn bạn [G] bè, [Am] không lời hẹn thề [A][F#dim]
Có [F] những khi chiều nghe [Em] nhớ,
Nỗi nhớ xưa [Am] nay cũng nhạt [Em] mờ
Có [Am] những khi về trong [Em] gió,
[Am] Gió xót [Em] xa [Am] thương mối tình [Em] hờ
[Am] Chợt gặp niềm [Em] đau [Am] [F] vẫn [B7] như đợi [Em] chờ
Dạ khúc | Sáng tác: Phú Quang
1.
Có chiều [Gm] nào như chiều xưa
Anh [D7] về trên cát [Gm] nóng
Ðường dài vành môi khát [Cm] bỏng
Em đến dịu [D7] dàng như cơn [Gm] mưa [D7]
2.
Có chiều [Gm] nào như chiều qua
Mang [D7] cả tình yêu [Gm] đến
Em [Eb] nói lời thề dâng hiến
Cho [D7] anh trọn một đời [Gm] người
ĐK:
Chiều [Gm] nào người bỏ [Cm] vui chơi
Cho [F] tôi chiếc hôn nồng [Bb] cháy
Nỗi [Eb] đau bắt đầu từ đây
Ngọt [Gm] ngào như trái nho [D7] tươi
Chiều [Gm] nào như là chiều [Cm] nay
Căn phòng anh bóng tối tràn [Gm] đầy
Âm [D7] thầm một lối đi [Eb] về
Hoa tàn một [D7] mình nào em có [Gm] hay?
Dòng sông không trở lại | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Vi Thùy Linh
Có những dòng [D7] sông không trở lại bao [Gm] giờ
Có những tình [Cm] yêu dật [D7] dờ theo từng con [Gm] sóng
Có những chiều chếnh [Eb] choáng tình [D7] yêu thở qua kẽ [Gm] tay
Cuộc đời là dòng [Gm] sông chứa đầy nghịch [Cm] lưu
Ai lường [F] được vòng xoáy dòng sông [Bb] ấy?
Bỗng một [Eb] ngày chợt nghe mái đầu trắng [Cm] sóng
Rồi chợt [D7] nghe tiếng hát thảng thốt [Gm] chiều
[Cm] Anh vẫn nghe tiếng em từ [F] miền xa vắng [Bb] nào [Eb]
Anh vẫn [D7] chờ những điều chưa [Gm] tới
Anh khát khao khát [Cm] khao bình [F] yên giữa gió [Bb] gào [Eb]
Khi nụ [D7] cười vỡ vào nước [Eb] mắt
Một dòng [D7] sông chảy ngược vào [Gm] anh.
Đâu phải bởi mùa thu | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Giáng Vân - năm: 1976
1.
Em ru [Am] gì lời ru cho đá núi
Đá núi tật [Dm] nguyền vết [E7] sẹo thời [Am] gian
Em ru [E7] gì lời ru cho biển [Dm] khơi
Biển khơi biết bao [C] giờ ngừng [Am] lặng.
ĐK:
Em ru [Dm] gì lời ru cho [E] anh
Một đời đam mê một đời giông [Am] tố
Em ru gì cho [Dm] ta khi bao ngày phôi [E] pha
Câu hát ngân lên bỗng tắt nửa [Am] chừng
Thôi đừng hát [E] ru, thôi đừng day [F] dứt
Lá trút rơi [E] nhiều đâu [E7] phải bởi mùa [Am] thu.
2.
Em ru [Am] gì Lời ru bao tiếc nuối
Tiếc nuối một [Dm] đời ước [E7] vọng tàn [Am] phai
Em ru [E7] gì Lời ru cho ngày [Dm] mai
Thời gian có bao [C] giờ trở [Am] lại.
Điều giản dị | Sáng tác: Phú Quang
1.
Dịu dàng hạt [Bb] nắng đùa nhẹ trên [D7] áo
Đôi môi [Gm] em gọi bao khát [F] khao
Mắt em vời vợi đăm đắm trời [Bb] cao
Em mong manh [Cm] tựa rừng cây trút rơi [F] lá
Gió chiều bỗng [F] chợt xao [F7] xuyến mãi không [Bb] nguôi
Người yêu [G7] ơi dù mai này cách [Cm] xa
Mãi mãi diệu [F7] kỳ là tình yêu chúng [Bb] ta
Và ta [G7] biết một điều thật giản [Cm] dị
Càng xa [F] em ta càng [F7] thấy yêu [Bb] em
2.
Hội ngộ rồi [Bb] chia ly cuộc đời vẫn [D7] thế
Dẫu là [Gm] mặt trời nồng nàn khát [F] khao
Hay đêm mịt mù lấp lánh ngàn [Bb] sao
Nếu không có [Cm] người cuộc đời trôi về [F] đâu
Nếu không có [F] người mặt [F7] đất quá hoang [Bb] vu.
Người yêu [G7] ơi đừng bao giờ cách [Cm] xa
Mãi mãi diệu [F7] kỳ là tình yêu chúng [Bb] ta
Và ta [G7] biết một điều thật giản [Cm] dị
Càng xa [F] em ta càng [F7] thấy yêu [Bb] em
Em ơi Hà Nội phố | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Phan Vũ
Em [Am] ơi, Hà Nội [Dm] phố
Ta còn em mùi hoàng [E7] lan
Ta còn [F] em mùi hoa [Am] sữa
Con đường vắng rì rào cơn mưa [Dm] nhỏ
Ai đó chờ [F] ai [E7] tóc xõa vai [Am] mềm.
Ta còn [Am] em cây bàng mồ côi mùa đông
Ta còn [Dm] em nóc phố mồ côi mùa [F] đông
Mảnh trăng mồ côi mùa [E] đông
Mùa đông năm [F] ấy
Tiếng dương cầm trong căn nhà [Am] đổ
Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông [E] ngân
Ta còn [Am] em một [F] màu xanh thời [Am] gian
Từng [E7] chiều phai tóc em [F] bay
[Dm] Chợt nhòa, chợt [E] hiện
Người nghệ [Am] sĩ lang thang hoài trên [F] phố
Bỗng thấy [E7] mình chẳng nhớ nổi một con [Am] đường.
Ta còn em hàng [Dm] phố cũ rêu [Am] phong
Và [E7] từng mái ngói xô [F] nghiêng
[Dm] Nao nao kỷ [E] niệm
Chiều Hồ [Am] Tây lao xao hoài con [F] sóng
Chợt hoàng [E7] hôn về tự bao [Am] giờ.
Giọt cà phê | Sáng tác: Phú Quang
Từng giọt cà [Dm] phê rơi
Trong lòng em từng giọt
Mắt em màu [Gm] mật ngọt
Tóc em màu cà [A7] phê
Từng giọt cà [Dm] phê rơi
Trong lòng em muộn phiền
Khẽ rơi từng [Gm] kỷ niệm
[A7] Vào câu hát [Dm] bồng bềnh
Tình yêu rồi sẽ [C] qua
Với những chiều băng [F] giá
Lòng em chợt [Gm] xót xa
Trái tim thành viên [Dm] đá
Muốn hoà tan tất [A7] cả
Trong ly cà phê [C] đen
Muốn hoà tan tất [F] cả
[A7] Trong ly cà [Dm] phê đen
Hà Nội ngày trở về | Sáng tác: Phú Quang
Hà Nội [Am] ơi, mỗi khi lòng [Dm] xác xơ tôi vội vã trở [E7] về
Lấy cho [Am] mình dù chỉ là chút bóng [F] đêm trên đường phố quen
Dù chỉ là một [E7] chiều hương giăng lối [Am] cũ
Tôi bồi [F] hồi khi chạm bóng [G] cửa ô
Như ngày xưa mỗi [F] lần chạm vai gầy [Am] áo mẹ
Ôi nỗi [C] nhớ muôn đời vẫn [Dm] thế
Như dòng sông [G] Hồng cuộn đỏ mãi trong [E7] tôi
Vội vã trở [Dm] về vội vã ra đi
Chẳng thể nào [G] qua hết từng con [C] phố
Nhưng còn đó mùa thu [Em] mùa thu đầy [C] gió
Và rêu [E7] xanh bên những gốc cây [Am] già
Vội vã trở [Dm] về cùng tháng năm xưa
Sau những con [G] đường dầu dãi nắng [C] mưa
Bên quán nhỏ em [Em] buồn nghe [C] lá trút
Chiều mưa [E7] sa giăng kín phố [Am] dài
Hà Nội và em khi thu chớm đông sang | Sáng tác: Phú Quang
Thu rất thật [E7] thu là khi chớm đông [Am] sang
Em rất thật [Dm] em là lúc [E7] em hoang mang lựa [Am] chọn
Anh rất thật [Dm] anh là lúc [G] anh ra đi nhẹ [E7] gọn
Để bớt cho đời một [G] chút gió lao [C] xao
Và tránh cho [F] em [E7] bớt một lời [Am] chào!
Im lặng đêm Hà Nội | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Phạm Thị Ngọc Liên
Chỉ [Am] còn mùi hoa sữa nồng [F] nàn trong căn phòng [C] nhỏ
Đêm cuối [Dm] thu trăng lạnh mờ [E] sương
Chỉ [Am] còn nỗi im lặng phố [F] khuya
Không gian dạ hương sâu [Dm] thẳm
Từng tiếng chim [E] đêm khắc khoải vọng [Am] về
Chỉ còn mênh mông gương [Am] hồ
Hiu hắt [Em] soi những cây bàng lá [Am] đỏ
Chỉ còn mênh mông gương [F] hồ
Từng hàng cây góc [Dm] phố ngây ngô nhìn [E] nhau
Chỉ còn hơi ấm mối tình [Am] đầu
Em [Em] đi [Am] có đôi lần nhìn lại
[Dm] Chỉ còn anh, còn [E] anh im lặng đến tê [Am] người.
Khúc mưa | Sáng tác: Phú Quang & Đỗ Trung Quân
[Em] Tháng sáu, [B7] mưa, mưa
Giá trời đừng [Am] mưa, và anh đừng [Em] nhớ
Trời không [B7] mưa và anh không [C] nhớ
[D] Anh còn biết làm [G] gì
[E7] Em như hạt mưa trên phố [Am] xưa
Nuôi kỷ [B7] niệm bám hoài trí [Em] nhớ
Kỷ niệm như [B7] rêu, anh [C] níu vào chợt [Am] ngã
Tình xưa giờ quá [B7] xa
Hoa [Em] cúc vườn nhà [C] ai thả từng [D] chùm
Cho [B7] anh thương áo em [Em] vàng
[E7] Tháng sáu trời [Am] buồn
Tháng sáu riêng [B7] anh
Bầy chim sẻ hiên nhà bay [C] mất
Như [B7] em, như [Em] em
Khúc mùa thu | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Hồng Thanh Quang
Vẫn biết ta giờ không trẻ [Em] nữa
Sao thương [Am] ai ở mãi cung [B7] hằng
Lời nguyện [Em] cũ trên đầu như nguyệt [Am] quế
Đâu chịu [B7] nhoà khi tới giữa mùa [Em] trăng.
[Em] Tôi đã yêu đã yêu như chết là hạnh [Am] phúc
Tôi đã quên [B7] mình chỉ để nghĩ về [C] em
Người đàn [Am] bà giấu đêm vào trong [Em] tóc
Còn điều [Am] chi em mải [B7] miết đi [Em] tìm.
Tôi đã [Am] đến cùng em và tôi biết
Em cũng [G] là như [B7] mọi người [Em] thôi
Nhưng chưa [Am] hết cuộc yêu tôi đã hiểu
Em ám ảnh [B7] tôi trọn một kiếp [Em] người.
Ngay cả [Am] nếu âm thầm em hoá đá
Bầu trời lặng [D] yên cũng đã vỡ [B7] rơi
Mênh mông quá khoảng trống này ai [C] lấp
Khi thanh [B7] âm cũng bất lực như [Em] lời.
* Sẽ chỉ còn quầng thu thuở [Am] ấy
Nỗi cô [D] đơn vằng vặc giữa [G] trời
Người đàn [B7] bà giấu đêm vào trong [Am] tóc
Em tìm [B7] gì khi thất vọng về [Em] tôi.
Lãng đãng chiều đông Hà Nội | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Tạ Quốc Chương
1.
Chiều [Am] đông sương giăng phố [F] vắng
Hàng cây lặng [Dm] câm, tháp [E7] cổ mặc [Am] trầm
Ta còn chờ [Dm] ai, nhạt phai sắc [F] nắng
Heo mây tan [E7] nhoà, bao giấc mơ [Am] xưa.
2.
Giờ [Am] em mong manh như [F] khói
Giờ [Dm] ta [E7] nắng đã chiều [Am] rồi
Tình [Dm] xưa giờ như chiếc [F] lá
Bay đi phương [E7] nào, tan tác muôn [Am] nơi.
ĐK:
Chợt nhớ ngày [Am] ấy, khi [Dm] em qua phố một [G] chiều
Trao cho [E7] ta ấm nụ hôn [Am] lạnh
Và vòng [E7] tay khao khát mong [Am] manh.
Chiều nay mình [Am] ta lang [Dm] thang trên phố nhạt [G] nhoà
Sương [E7] giăng trắng niềm mong [Am] chờ
Chợt chiều [E7] đông lạnh giá đến bơ [Am] vơ.
Lời rêu | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Nguyễn Thị Hoàng
[Em] Ai đi qua xa vắng để chiều run một [Am] mình
Mười hai năm tỉnh [D7] giấc trắng đôi bờ tóc [G] đen
[B7] Uống cùng nhau một [Em] giọt đắng cay nào chia [Am] đôi
Say cùng nhau một [D7] giọt trong mối đời pha [G] phôi
[B7] Say cùng nhau người [Em] ơi [D] chút nồng thơm cuối [C] đời
[Bm] Vương dùm nhau sợi [Am] tóc [Bm] ràng buộc trời sinh [Em] đôi
[Em] Cơn mưa như nước mắt phủ kính đời muộn [Am] phiền
Thời gian chung đã [D7] hết tháng ngày riêng cũng [G] phai
[B7] Ngày mai ta bỏ [Em] đi [Am] trần gian xin trả [D7] lại
Đá tảng nào vô [Bm] tri chết một đời rêu [Em] xanh
Một dại khờ một tôi | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Nguyễn Trọng Tạo
Chia cho [Dm] em một [A7] đời tôi
Một cay [Bb] đắng một niềm [C] vui một [F] buồn
Chia cho [Gm] em một đời [Bb] xanh
Một cây si [A7] với một cây [Dm] bồ đề.
Tôi còn [Dm] đâu còn đâu đam mê
Trời chang chang [Bb] nắng [C] tôi về héo [F] khô
Chia cho [Gm] em một đời [Bb] thơ
Một đam [A7] mê một dại khờ một [Dm] tôi
* Chỉ còn cỏ mọc bên [G] trời
Một bông hoa [A7] nhỏ, lặng rơi ướt [Dm] đời
Mùa hạ còn đâu | Sáng tác: Phú Quang
Đường [Am] phố trong anh mùa [E] đông
Sao áo [G] em mùa [C] hạ
[F] Áo màu xanh cuộn [Dm] sóng
Em [E] mang trên ngực biển [Am] đầy
Ngày [A] nào biển làm ta [Dm] say
Biển [G] những ngày hè đẹp [C] lắm
Nhưng mùa [Am] hạ đã ra [Dm] đi
Chân trời [G] xa không ngấn [E] nắng
Sao [Am] em còn mang áo [Dm] mỏng
Có [G] còn mùa hạ nữa [C] đâu
Sao [Am] em làm lòng ta [F] đau
Nhớ [G] ngọn lửa hè đã [E] tắt
Đường [Am] phố trong anh mùa [Dm] đông
Hãy [E] để mùa hạ yên [Am] nghỉ.
Nỗi buồn | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Hoàng Phủ Ngọc Tường
Có nhiều khi tôi quá [Dm] buồn
Tôi ước [Gm] mơ tìm [C] về dưới gốc cây [A7] xưa
Em có [Dm] gửi điều gì theo lá [Bb] rụng
Nỗi đau [A7] nào đậu khẽ vào tôi.
Bóng ai như tôi đi qua cánh [Dm] đồng
Bóng ai như tôi đi qua cõi [Bb] đời
Nhặt lại mình trên ngọn gió
Giống như con chim sẻ [Gm] nọ
Tha về từng cọng vàng [A7] khô.
Có nhiều khi tôi quá [Dm] buồn
Tôi ước [Gm] mơ quanh chỗ tôi [C] ngồi mọc lên nhiều cây [A7] cỏ
Cây xấu [Dm] hổ đau gì mà rũ [Bb] lá?
Tôi gục [Gm] đầu trên bóng [A7] tôi.
Không còn [Dm] nghe
Không còn nghe ai nói [Bb] cười
Tôi còn [Gm] ngồi chi đây một [C] mình
Từng ý nghĩ mong [A7] manh.
Không còn [Dm] nghe
Không còn nghe ai nói [Bb] cười
Tôi còn [Gm] ngồi chi đây một [C] mình
Từng ý [A7] nghĩ mong [Dm] manh.
Nỗi nhớ | Sáng tác: Phú Quang
Nỗi [Am] nhớ dâng đầy trong anh
Gương mặt [Dm] em, nụ cười em, vòng ngực [E7] ấm
Tưởng như máu trong tim đông [Dm] đặc
Nỗi [E7] nhớ dâng đầy, dâng đầy.
[Am] Ôi, chẳng có dòng sông mà biển nào ngăn [F] cách
Mà [Dm] sao, mà [G] sao, em không thể tới bên [C] anh
Để nỗi [Dm] nhớ như con thuyền vượt [G] sóng
Đến bên [E7] bờ, chỉ là giấc [Am] mơ.
Căn phòng đêm nay câm [E7] lặng
Sao [F] như lửa cháy bốn [E7] bề
Anh ùa [Dm] chạy như lá khô gió [F] cuốn
Mê [G] man trong nỗi đớn [C] đau
Mà không [Am] thể ra ngoài nỗi [F] nhớ
Không [E7] thể ra ngoài nỗi nhớ đâu [Am] em.
Nỗi nhớ mùa đông | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Thảo Phương
1.
Dường [Am] như ai đi ngang [E] cửa,
Gió [F] mùa đông bắc se [Am] lòng
Chút [C] lá thu vàng đã [Dm] rụng
Chiều [E7] nay cũng bỏ ta [Am] đi.
2.
Nằm [Am] nghe xôn xao tiếng [E] đời
Mà [F] ngỡ ai đó nói [Am] cười
Bỗng [C] nhớ cánh buồm xưa [Dm] ấy
Giờ đây cũng bỏ ta [E7] đi.
ĐK:
Làm [Am7] sao về được mùa [Dm] đông
Dòng [G] sông đôi bờ cát [C] trắng
Làm [Am7] sao về được mùa [Dm] đông
Để [G] nghe chuông chiều xa [C] vắng
Thôi [F] đành ru lòng mình [Dm] vậy
Vờ [E7] như mùa đông đã [Am] về.
Thế rồi | Sáng tác: Phú Quang
Thế rồi [Am] mưa và thế rồi [Dm] đêm
Mưa không [G] chỉ bên thềm tí [C] tách
[Dm] Đêm không chỉ mướt [G] mềm giá [C] lạnh
Thế rồi [Em] mưa và thế rồi [Am] đêm.
Chỉ mình [A7] em bé [Dm] nhỏ liêu xiêu lặn lội [Am] phố
Chỉ mình [A7] em bé [Dm] nhỏ ngược dòng nước [Em] cuốn
Ngược chiều [F] gió ngược dòng ước [Dm] muốn
Đành về [E7] lại chốn hoang [Am] cư.
Và mình [Dm] anh lặn lội dòng [Am] mơ
Vớt [E7] tìm câu ca lạc đường [Am] về.
Thương lắm tóc dài ơi | Sáng tác: Phú Quang
Thương [Dm] lắm thương lắm tóc dài [Bb] ơi
Một đời long [A7] đong long đong thân cò lặn lội
Thương [Dm] lắm thương lắm tóc dài [Bb] ơi
Một mình lênh [A7] đênh dòng đời đục [Dm] trong
Mưa vẫn giăng [Gm] đầy trên triền sông chiều đông giá [Dm] rét
Em vẫn âm [Gm] thầm đi về [C] đâu để ta thương [F] lắm
Yếm [Dm] rách còn ngăn được [Bb] gió
Tình em dang [Gm] dở, [A7] yếm nào [Dm] che
Thương lắm tóc dài [C] ơi, cánh chim chiều đã [A7] mỏi
Ta hát cho [Bb] em bỏng [A7] rát tiếng ca [Dm] buồn.
Trong miền ký ức | Sáng tác: Phú Quang
Mất [Dm] rồi con đường bụi đỏ
Mất [Gm] rồi những [C] chuyến xe [A7] đông
Nắng dần chạy [Dm] vào đôi hàng lá [A7] thẫm
Mất [Bb] rồi anh ở [Gm] đâu
Con đường ngong [E7] ngóng
Em ngu [A7] ngơ giữa chợ [Dm] người
Xa [Gm] xa trong miền ký [C] ức
Có [Bb] lẽ một dòng [Dm] sông
Xa [Gm] xa đôi bờ dốc [C] nắng
Mênh mang một chiều [A7] đông
Một [Dm] nóc nhà thờ và [A7] gió
Xa [Bb] lắm rồi, xin đừng gặp [C] lại
Em về bụi [A7] đỏ tìm [Dm] anh
Từ khóa tìm kiếm: nhac si phu quang, phu quang, tuyen tap, ha noi
jitvn.com uses cookies for its advertisement solutions and for analytics. By clicking "I agree" or continuing to use our site, you agree to our Privacy Policy for Website.