Nhạc sĩ Phú Quang

Tuyển tập ca khúc nhạc sĩ Phú Quang

Bâng quơ | hợp âm Biển, nỗi nhớ và em | hợp âm Bóng chữ | hợp âm Chiều đông Matxcơva | hợp âm Chiều hoang | hợp âm Chiều không em | hợp âm Chuyện bình thường cuối cùng | hợp âm Dạ khúc | hợp âm Dòng sông không trở lại | hợp âm Đâu phải bởi mùa thu | hợp âm Điều giản dị | hợp âm Em ơi Hà Nội phố | hợp âm Giọt cà phê | hợp âm Hà Nội ngày trở về | hợp âm Hà Nội và em khi thu chớm đông sang | hợp âm Im lặng đêm Hà Nội | hợp âm Khúc mưa | hợp âm Khúc mùa thu | hợp âm Lãng đãng chiều đông Hà Nội | hợp âm Lời rêu | hợp âm Một dại khờ một tôi | hợp âm Mùa hạ còn đâu | hợp âm Nỗi buồn | hợp âm Nỗi nhớ | hợp âm Nỗi nhớ mùa đông | hợp âm Thế rồi | hợp âm Thương lắm tóc dài ơi | hợp âm Trong miền ký ức | hợp âm Bâng quơ | Sáng tác: Phú Quang 1. Đôi khi ta [Am] nhớ một thoáng heo [Em] may Đôi khi ta [Am] nhớ một sớm sương [Em] bay Con đường mùa [Am] đông hàng cây lá [Em] đổ Đôi khi ta [B7] thèm lang thang như [C] gió Đôi chân vô [B7] định về miền hư [Em] vô. 2. Đôi khi em [Am] bỗng về giữa cơn [Em] mơ Đôi khi ta [Am] hát lời hát nghêu [Em] ngao Thương một vì [Am] sao giờ xa quá [Em] rồi Đôi khi ta [B7] thèm nghe lời em [C] nói Dẫu biết bây [B7] giờ chỉ là xa [Em] xôi. 3. Đôi khi mưa [Am] về ta thương em rừng xưa rũ [D] lá Đôi khi mưa [B7] về ta thương ta ngu ngơ bài [Em] ca Đôi khi đêm [Am] dài ta thương con đường xưa xa vắng Riêng em đi [D] về đôi chân bơ vơ trong chiều [G] phai Đôi khi cuộc [B7] tình ngỡ đã nhạt [C] nhòa Bỗng chợt [B7] về với xót [Em] xa. Biển, nỗi nhớ và em | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Hữu Thỉnh Anh xa [Am] em, trăng cũng [E7] chợt lẻ loi thẫn [Am] thờ Biển vẫn [Dm] thấy mình dài rộng [F] thế Xa cánh [G] buồm, một chút đã cô [C] đơn [E7] [Am] Gió âm thầm không nói Mà sao núi phải [G] mòn [E] Em đâu phải là chiều Mà nhuộm anh đến [Dm] tím [G] Sóng có nghĩa gì [F] đâu Nếu [E] chiều nay em chẳng [Dm] đến Dù sóng đã làm [C] anh nghiêng [E7] ngả vì [Am] em. Bóng chữ | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Lê Đạt Xa em [B7] rồi anh mới thấy [Em] em [D] như một thời thơ [Em] nhỏ Em [C] về trắng đầy cong khung nhớ Mưa mấy [B7] mùa, mây mấy độ [Em] thu. Vườn chợt thức một mùa hoa đi [D] vắng Vườn chợt [Am] thức một mùa hoa đi [B7] vắng Em vẫn đây mà em ở [Em] đâu Chiều âu [Am] lâu, chiều âu [B7] lâu, bóng chữ đọng chân [Em] cầu. Chiều đông Matxcơva | Sáng tác: Phú Quang 1. [Em] Từng bông tuyết nhẹ rơi Một chiều đông [E7] giá trắng trong lòng [Am] tôi Niềm cô đơn lẻ loi khi chiều trùm [B7] lên bóng em nhỏ [Em] nhoi 2. [Em] Về đâu hỡi người ơi Để hàng bạch [E7] dương xót xa chờ [Am] mong Cánh chim chiều [B7] đông lặng lẽ âm [Em] thầm ĐK: [Em] Xin em, xin em, xin em thêm một lần [C] nữa Dù vẫn [D] biết mai là giã [G] từ [Am] Mai đây khi trong xa xôi, trong niềm thương nhớ Còn đâu [C] nữa những phút giây [B7] này [Em] Xin em, xin em, xin em thêm một lần [C] nữa Dù vẫn [D] biết mai là giã [G] từ [Am] Mai đây khi trong xa xôi, xin người hãy nhớ Dẫu tình [B7] yêu là những cơn [Em] mơ Chiều hoang | Sáng tác: Phú Quang Không có [Em] ai khi chiều về trước ngõ [Am] Chiều và chiều không rõ [B7] em và anh ở đâu Không [Em] có ai khi chiều đến [Am] hư ảo Nắng trên [G] cao và [B7] gió vô [Em] tình Chiều hoang cho bài ca cho [Am] ta và em nơi [F] ấy Cho mỗi cuộc [B7] đời cho mỗi nhành [Em] hoa Cho mỗi nụ [C] hôn cho đầy men [Am] rượu Cho cuộc tình lìa [B7] xa giấc mơ giờ [Em] phôi pha Chiều không em | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Nguyễn Thụy Kha Chiều [A7] không em chiều buồn [Dm] không em Trời đầy [A7] mây mà trời một [Dm] mình Cây nối [Gm] cây mà xanh xao cô đơn Nghe [C] trống vắng trống vắng từng [A7] giọt chiều Chiều không [Dm] em mặt hồ buồn [Bb] tênh Mãi [A7] lang thang cơn gió [Dm] vô tình Chiều [Gm] không em chân quay về [A7] ngơ ngác Ta còn [Gm] gì để mà nhớ mà [A7] quên Chiều [Dm] không em chiều buồn [Bb] không em Trái tim [A7] ta ai ném [Dm] bên thềm Chiều [Gm] không em câu ca vàng [A7] sương khói Biết về đâu để mà nhớ [Dm] mà quên Chuyện bình thường cuối cùng | Sáng tác: Phú Quang Có những khi về [Em] qua phố, Phố chói chang [Am] không thấy mặt [Em] trời Có [Am] những khi về qua [Em] phố [Am] Phố qua [Em] đông [Am] không thấy mặt [Em] người [Am] Chợt gặp mình [Em] cười [Am] như đã ngu [B7] ngơ. Một sớm [F#dim] mai nào, [B7] Thấy mình trong [E] gương, [Am] tóc mờ như [F] sương [Am] Một sớm [F#dim] mai nào, [B7] Chợt tỉnh cơn [D] say, Không còn bạn [G] bè, [Am] không lời hẹn thề [A][F#dim] Có [F] những khi chiều nghe [Em] nhớ, Nỗi nhớ xưa [Am] nay cũng nhạt [Em] mờ Có [Am] những khi về trong [Em] gió, [Am] Gió xót [Em] xa [Am] thương mối tình [Em] hờ [Am] Chợt gặp niềm [Em] đau [Am] [F] vẫn [B7] như đợi [Em] chờ Dạ khúc | Sáng tác: Phú Quang 1. Có chiều [Gm] nào như chiều xưa Anh [D7] về trên cát [Gm] nóng Ðường dài vành môi khát [Cm] bỏng Em đến dịu [D7] dàng như cơn [Gm] mưa [D7] 2. Có chiều [Gm] nào như chiều qua Mang [D7] cả tình yêu [Gm] đến Em [Eb] nói lời thề dâng hiến Cho [D7] anh trọn một đời [Gm] người ĐK: Chiều [Gm] nào người bỏ [Cm] vui chơi Cho [F] tôi chiếc hôn nồng [Bb] cháy Nỗi [Eb] đau bắt đầu từ đây Ngọt [Gm] ngào như trái nho [D7] tươi Chiều [Gm] nào như là chiều [Cm] nay Căn phòng anh bóng tối tràn [Gm] đầy Âm [D7] thầm một lối đi [Eb] về Hoa tàn một [D7] mình nào em có [Gm] hay? Dòng sông không trở lại | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Vi Thùy Linh Có những dòng [D7] sông không trở lại bao [Gm] giờ Có những tình [Cm] yêu dật [D7] dờ theo từng con [Gm] sóng Có những chiều chếnh [Eb] choáng tình [D7] yêu thở qua kẽ [Gm] tay Cuộc đời là dòng [Gm] sông chứa đầy nghịch [Cm] lưu Ai lường [F] được vòng xoáy dòng sông [Bb] ấy? Bỗng một [Eb] ngày chợt nghe mái đầu trắng [Cm] sóng Rồi chợt [D7] nghe tiếng hát thảng thốt [Gm] chiều [Cm] Anh vẫn nghe tiếng em từ [F] miền xa vắng [Bb] nào [Eb] Anh vẫn [D7] chờ những điều chưa [Gm] tới Anh khát khao khát [Cm] khao bình [F] yên giữa gió [Bb] gào [Eb] Khi nụ [D7] cười vỡ vào nước [Eb] mắt Một dòng [D7] sông chảy ngược vào [Gm] anh. Đâu phải bởi mùa thu | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Giáng Vân - năm: 1976 1. Em ru [Am] gì lời ru cho đá núi Đá núi tật [Dm] nguyền vết [E7] sẹo thời [Am] gian Em ru [E7] gì lời ru cho biển [Dm] khơi Biển khơi biết bao [C] giờ ngừng [Am] lặng. ĐK: Em ru [Dm] gì lời ru cho [E] anh Một đời đam mê một đời giông [Am] tố Em ru gì cho [Dm] ta khi bao ngày phôi [E] pha Câu hát ngân lên bỗng tắt nửa [Am] chừng Thôi đừng hát [E] ru, thôi đừng day [F] dứt Lá trút rơi [E] nhiều đâu [E7] phải bởi mùa [Am] thu. 2. Em ru [Am] gì Lời ru bao tiếc nuối Tiếc nuối một [Dm] đời ước [E7] vọng tàn [Am] phai Em ru [E7] gì Lời ru cho ngày [Dm] mai Thời gian có bao [C] giờ trở [Am] lại. Điều giản dị | Sáng tác: Phú Quang 1. Dịu dàng hạt [Bb] nắng đùa nhẹ trên [D7] áo Đôi môi [Gm] em gọi bao khát [F] khao Mắt em vời vợi đăm đắm trời [Bb] cao Em mong manh [Cm] tựa rừng cây trút rơi [F] lá Gió chiều bỗng [F] chợt xao [F7] xuyến mãi không [Bb] nguôi Người yêu [G7] ơi dù mai này cách [Cm] xa Mãi mãi diệu [F7] kỳ là tình yêu chúng [Bb] ta Và ta [G7] biết một điều thật giản [Cm] dị Càng xa [F] em ta càng [F7] thấy yêu [Bb] em 2. Hội ngộ rồi [Bb] chia ly cuộc đời vẫn [D7] thế Dẫu là [Gm] mặt trời nồng nàn khát [F] khao Hay đêm mịt mù lấp lánh ngàn [Bb] sao Nếu không có [Cm] người cuộc đời trôi về [F] đâu Nếu không có [F] người mặt [F7] đất quá hoang [Bb] vu. Người yêu [G7] ơi đừng bao giờ cách [Cm] xa Mãi mãi diệu [F7] kỳ là tình yêu chúng [Bb] ta Và ta [G7] biết một điều thật giản [Cm] dị Càng xa [F] em ta càng [F7] thấy yêu [Bb] em Em ơi Hà Nội phố | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Phan Vũ Em [Am] ơi, Hà Nội [Dm] phố Ta còn em mùi hoàng [E7] lan Ta còn [F] em mùi hoa [Am] sữa Con đường vắng rì rào cơn mưa [Dm] nhỏ Ai đó chờ [F] ai [E7] tóc xõa vai [Am] mềm. Ta còn [Am] em cây bàng mồ côi mùa đông Ta còn [Dm] em nóc phố mồ côi mùa [F] đông Mảnh trăng mồ côi mùa [E] đông Mùa đông năm [F] ấy Tiếng dương cầm trong căn nhà [Am] đổ Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông [E] ngân Ta còn [Am] em một [F] màu xanh thời [Am] gian Từng [E7] chiều phai tóc em [F] bay [Dm] Chợt nhòa, chợt [E] hiện Người nghệ [Am] sĩ lang thang hoài trên [F] phố Bỗng thấy [E7] mình chẳng nhớ nổi một con [Am] đường. Ta còn em hàng [Dm] phố cũ rêu [Am] phong Và [E7] từng mái ngói xô [F] nghiêng [Dm] Nao nao kỷ [E] niệm Chiều Hồ [Am] Tây lao xao hoài con [F] sóng Chợt hoàng [E7] hôn về tự bao [Am] giờ. Giọt cà phê | Sáng tác: Phú Quang Từng giọt cà [Dm] phê rơi Trong lòng em từng giọt Mắt em màu [Gm] mật ngọt Tóc em màu cà [A7] phê Từng giọt cà [Dm] phê rơi Trong lòng em muộn phiền Khẽ rơi từng [Gm] kỷ niệm [A7] Vào câu hát [Dm] bồng bềnh Tình yêu rồi sẽ [C] qua Với những chiều băng [F] giá Lòng em chợt [Gm] xót xa Trái tim thành viên [Dm] đá Muốn hoà tan tất [A7] cả Trong ly cà phê [C] đen Muốn hoà tan tất [F] cả [A7] Trong ly cà [Dm] phê đen Hà Nội ngày trở về | Sáng tác: Phú Quang Hà Nội [Am] ơi, mỗi khi lòng [Dm] xác xơ tôi vội vã trở [E7] về Lấy cho [Am] mình dù chỉ là chút bóng [F] đêm trên đường phố quen Dù chỉ là một [E7] chiều hương giăng lối [Am] cũ Tôi bồi [F] hồi khi chạm bóng [G] cửa ô Như ngày xưa mỗi [F] lần chạm vai gầy [Am] áo mẹ Ôi nỗi [C] nhớ muôn đời vẫn [Dm] thế Như dòng sông [G] Hồng cuộn đỏ mãi trong [E7] tôi Vội vã trở [Dm] về vội vã ra đi Chẳng thể nào [G] qua hết từng con [C] phố Nhưng còn đó mùa thu [Em] mùa thu đầy [C] gió Và rêu [E7] xanh bên những gốc cây [Am] già Vội vã trở [Dm] về cùng tháng năm xưa Sau những con [G] đường dầu dãi nắng [C] mưa Bên quán nhỏ em [Em] buồn nghe [C] lá trút Chiều mưa [E7] sa giăng kín phố [Am] dài Hà Nội và em khi thu chớm đông sang | Sáng tác: Phú Quang Thu rất thật [E7] thu là khi chớm đông [Am] sang Em rất thật [Dm] em là lúc [E7] em hoang mang lựa [Am] chọn Anh rất thật [Dm] anh là lúc [G] anh ra đi nhẹ [E7] gọn Để bớt cho đời một [G] chút gió lao [C] xao Và tránh cho [F] em [E7] bớt một lời [Am] chào! Im lặng đêm Hà Nội | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Phạm Thị Ngọc Liên Chỉ [Am] còn mùi hoa sữa nồng [F] nàn trong căn phòng [C] nhỏ Đêm cuối [Dm] thu trăng lạnh mờ [E] sương Chỉ [Am] còn nỗi im lặng phố [F] khuya Không gian dạ hương sâu [Dm] thẳm Từng tiếng chim [E] đêm khắc khoải vọng [Am] về Chỉ còn mênh mông gương [Am] hồ Hiu hắt [Em] soi những cây bàng lá [Am] đỏ Chỉ còn mênh mông gương [F] hồ Từng hàng cây góc [Dm] phố ngây ngô nhìn [E] nhau Chỉ còn hơi ấm mối tình [Am] đầu Em [Em] đi [Am] có đôi lần nhìn lại [Dm] Chỉ còn anh, còn [E] anh im lặng đến tê [Am] người. Khúc mưa | Sáng tác: Phú Quang & Đỗ Trung Quân [Em] Tháng sáu, [B7] mưa, mưa Giá trời đừng [Am] mưa, và anh đừng [Em] nhớ Trời không [B7] mưa và anh không [C] nhớ [D] Anh còn biết làm [G] gì [E7] Em như hạt mưa trên phố [Am] xưa Nuôi kỷ [B7] niệm bám hoài trí [Em] nhớ Kỷ niệm như [B7] rêu, anh [C] níu vào chợt [Am] ngã Tình xưa giờ quá [B7] xa Hoa [Em] cúc vườn nhà [C] ai thả từng [D] chùm Cho [B7] anh thương áo em [Em] vàng [E7] Tháng sáu trời [Am] buồn Tháng sáu riêng [B7] anh Bầy chim sẻ hiên nhà bay [C] mất Như [B7] em, như [Em] em Khúc mùa thu | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Hồng Thanh Quang Vẫn biết ta giờ không trẻ [Em] nữa Sao thương [Am] ai ở mãi cung [B7] hằng Lời nguyện [Em] cũ trên đầu như nguyệt [Am] quế Đâu chịu [B7] nhoà khi tới giữa mùa [Em] trăng. [Em] Tôi đã yêu đã yêu như chết là hạnh [Am] phúc Tôi đã quên [B7] mình chỉ để nghĩ về [C] em Người đàn [Am] bà giấu đêm vào trong [Em] tóc Còn điều [Am] chi em mải [B7] miết đi [Em] tìm. Tôi đã [Am] đến cùng em và tôi biết Em cũng [G] là như [B7] mọi người [Em] thôi Nhưng chưa [Am] hết cuộc yêu tôi đã hiểu Em ám ảnh [B7] tôi trọn một kiếp [Em] người. Ngay cả [Am] nếu âm thầm em hoá đá Bầu trời lặng [D] yên cũng đã vỡ [B7] rơi Mênh mông quá khoảng trống này ai [C] lấp Khi thanh [B7] âm cũng bất lực như [Em] lời. * Sẽ chỉ còn quầng thu thuở [Am] ấy Nỗi cô [D] đơn vằng vặc giữa [G] trời Người đàn [B7] bà giấu đêm vào trong [Am] tóc Em tìm [B7] gì khi thất vọng về [Em] tôi. Lãng đãng chiều đông Hà Nội | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Tạ Quốc Chương 1. Chiều [Am] đông sương giăng phố [F] vắng Hàng cây lặng [Dm] câm, tháp [E7] cổ mặc [Am] trầm Ta còn chờ [Dm] ai, nhạt phai sắc [F] nắng Heo mây tan [E7] nhoà, bao giấc mơ [Am] xưa. 2. Giờ [Am] em mong manh như [F] khói Giờ [Dm] ta [E7] nắng đã chiều [Am] rồi Tình [Dm] xưa giờ như chiếc [F] lá Bay đi phương [E7] nào, tan tác muôn [Am] nơi. ĐK: Chợt nhớ ngày [Am] ấy, khi [Dm] em qua phố một [G] chiều Trao cho [E7] ta ấm nụ hôn [Am] lạnh Và vòng [E7] tay khao khát mong [Am] manh. Chiều nay mình [Am] ta lang [Dm] thang trên phố nhạt [G] nhoà Sương [E7] giăng trắng niềm mong [Am] chờ Chợt chiều [E7] đông lạnh giá đến bơ [Am] vơ. Lời rêu | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Nguyễn Thị Hoàng [Em] Ai đi qua xa vắng để chiều run một [Am] mình Mười hai năm tỉnh [D7] giấc trắng đôi bờ tóc [G] đen [B7] Uống cùng nhau một [Em] giọt đắng cay nào chia [Am] đôi Say cùng nhau một [D7] giọt trong mối đời pha [G] phôi [B7] Say cùng nhau người [Em] ơi [D] chút nồng thơm cuối [C] đời [Bm] Vương dùm nhau sợi [Am] tóc [Bm] ràng buộc trời sinh [Em] đôi [Em] Cơn mưa như nước mắt phủ kính đời muộn [Am] phiền Thời gian chung đã [D7] hết tháng ngày riêng cũng [G] phai [B7] Ngày mai ta bỏ [Em] đi [Am] trần gian xin trả [D7] lại Đá tảng nào vô [Bm] tri chết một đời rêu [Em] xanh Một dại khờ một tôi | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Nguyễn Trọng Tạo Chia cho [Dm] em một [A7] đời tôi Một cay [Bb] đắng một niềm [C] vui một [F] buồn Chia cho [Gm] em một đời [Bb] xanh Một cây si [A7] với một cây [Dm] bồ đề. Tôi còn [Dm] đâu còn đâu đam mê Trời chang chang [Bb] nắng [C] tôi về héo [F] khô Chia cho [Gm] em một đời [Bb] thơ Một đam [A7] mê một dại khờ một [Dm] tôi * Chỉ còn cỏ mọc bên [G] trời Một bông hoa [A7] nhỏ, lặng rơi ướt [Dm] đời Mùa hạ còn đâu | Sáng tác: Phú Quang Đường [Am] phố trong anh mùa [E] đông Sao áo [G] em mùa [C] hạ [F] Áo màu xanh cuộn [Dm] sóng Em [E] mang trên ngực biển [Am] đầy Ngày [A] nào biển làm ta [Dm] say Biển [G] những ngày hè đẹp [C] lắm Nhưng mùa [Am] hạ đã ra [Dm] đi Chân trời [G] xa không ngấn [E] nắng Sao [Am] em còn mang áo [Dm] mỏng Có [G] còn mùa hạ nữa [C] đâu Sao [Am] em làm lòng ta [F] đau Nhớ [G] ngọn lửa hè đã [E] tắt Đường [Am] phố trong anh mùa [Dm] đông Hãy [E] để mùa hạ yên [Am] nghỉ. Nỗi buồn | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Hoàng Phủ Ngọc Tường Có nhiều khi tôi quá [Dm] buồn Tôi ước [Gm] mơ tìm [C] về dưới gốc cây [A7] xưa Em có [Dm] gửi điều gì theo lá [Bb] rụng Nỗi đau [A7] nào đậu khẽ vào tôi. Bóng ai như tôi đi qua cánh [Dm] đồng Bóng ai như tôi đi qua cõi [Bb] đời Nhặt lại mình trên ngọn gió Giống như con chim sẻ [Gm] nọ Tha về từng cọng vàng [A7] khô. Có nhiều khi tôi quá [Dm] buồn Tôi ước [Gm] mơ quanh chỗ tôi [C] ngồi mọc lên nhiều cây [A7] cỏ Cây xấu [Dm] hổ đau gì mà rũ [Bb] lá? Tôi gục [Gm] đầu trên bóng [A7] tôi. Không còn [Dm] nghe Không còn nghe ai nói [Bb] cười Tôi còn [Gm] ngồi chi đây một [C] mình Từng ý nghĩ mong [A7] manh. Không còn [Dm] nghe Không còn nghe ai nói [Bb] cười Tôi còn [Gm] ngồi chi đây một [C] mình Từng ý [A7] nghĩ mong [Dm] manh. Nỗi nhớ | Sáng tác: Phú Quang Nỗi [Am] nhớ dâng đầy trong anh Gương mặt [Dm] em, nụ cười em, vòng ngực [E7] ấm Tưởng như máu trong tim đông [Dm] đặc Nỗi [E7] nhớ dâng đầy, dâng đầy. [Am] Ôi, chẳng có dòng sông mà biển nào ngăn [F] cách Mà [Dm] sao, mà [G] sao, em không thể tới bên [C] anh Để nỗi [Dm] nhớ như con thuyền vượt [G] sóng Đến bên [E7] bờ, chỉ là giấc [Am] mơ. Căn phòng đêm nay câm [E7] lặng Sao [F] như lửa cháy bốn [E7] bề Anh ùa [Dm] chạy như lá khô gió [F] cuốn Mê [G] man trong nỗi đớn [C] đau Mà không [Am] thể ra ngoài nỗi [F] nhớ Không [E7] thể ra ngoài nỗi nhớ đâu [Am] em. Nỗi nhớ mùa đông | Sáng tác: nhạc Phú Quang, thơ Thảo Phương 1. Dường [Am] như ai đi ngang [E] cửa, Gió [F] mùa đông bắc se [Am] lòng Chút [C] lá thu vàng đã [Dm] rụng Chiều [E7] nay cũng bỏ ta [Am] đi. 2. Nằm [Am] nghe xôn xao tiếng [E] đời Mà [F] ngỡ ai đó nói [Am] cười Bỗng [C] nhớ cánh buồm xưa [Dm] ấy Giờ đây cũng bỏ ta [E7] đi. ĐK: Làm [Am7] sao về được mùa [Dm] đông Dòng [G] sông đôi bờ cát [C] trắng Làm [Am7] sao về được mùa [Dm] đông Để [G] nghe chuông chiều xa [C] vắng Thôi [F] đành ru lòng mình [Dm] vậy Vờ [E7] như mùa đông đã [Am] về. Thế rồi | Sáng tác: Phú Quang Thế rồi [Am] mưa và thế rồi [Dm] đêm Mưa không [G] chỉ bên thềm tí [C] tách [Dm] Đêm không chỉ mướt [G] mềm giá [C] lạnh Thế rồi [Em] mưa và thế rồi [Am] đêm. Chỉ mình [A7] em bé [Dm] nhỏ liêu xiêu lặn lội [Am] phố Chỉ mình [A7] em bé [Dm] nhỏ ngược dòng nước [Em] cuốn Ngược chiều [F] gió ngược dòng ước [Dm] muốn Đành về [E7] lại chốn hoang [Am] cư. Và mình [Dm] anh lặn lội dòng [Am] mơ Vớt [E7] tìm câu ca lạc đường [Am] về. Thương lắm tóc dài ơi | Sáng tác: Phú Quang Thương [Dm] lắm thương lắm tóc dài [Bb] ơi Một đời long [A7] đong long đong thân cò lặn lội Thương [Dm] lắm thương lắm tóc dài [Bb] ơi Một mình lênh [A7] đênh dòng đời đục [Dm] trong Mưa vẫn giăng [Gm] đầy trên triền sông chiều đông giá [Dm] rét Em vẫn âm [Gm] thầm đi về [C] đâu để ta thương [F] lắm Yếm [Dm] rách còn ngăn được [Bb] gió Tình em dang [Gm] dở, [A7] yếm nào [Dm] che Thương lắm tóc dài [C] ơi, cánh chim chiều đã [A7] mỏi Ta hát cho [Bb] em bỏng [A7] rát tiếng ca [Dm] buồn. Trong miền ký ức | Sáng tác: Phú Quang Mất [Dm] rồi con đường bụi đỏ Mất [Gm] rồi những [C] chuyến xe [A7] đông Nắng dần chạy [Dm] vào đôi hàng lá [A7] thẫm Mất [Bb] rồi anh ở [Gm] đâu Con đường ngong [E7] ngóng Em ngu [A7] ngơ giữa chợ [Dm] người Xa [Gm] xa trong miền ký [C] ức Có [Bb] lẽ một dòng [Dm] sông Xa [Gm] xa đôi bờ dốc [C] nắng Mênh mang một chiều [A7] đông Một [Dm] nóc nhà thờ và [A7] gió Xa [Bb] lắm rồi, xin đừng gặp [C] lại Em về bụi [A7] đỏ tìm [Dm] anh
Từ khóa tìm kiếm: nhac si phu quang, phu quang, tuyen tap, ha noi

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau