Nhạc sĩ Từ Công Phụng

Tuyển tập ca khúc nhạc sĩ Từ Công Phụng

Bài cho em | HVN Bây giờ tháng mấy | HVN Đời bỗng phù du | HVN Giọt lệ cho ngàn sau | HVN Giữ đời cho nhau (Ơn em) | HVN Kiếp dã tràng | HVN Lời cuối | HVN Mắt lệ cho người | HVN Một góc đời phôi pha | HVN Mùa thu mây ngàn | HVN Mưa trên ngày tháng đó | HVN Mùa xuân trên đỉnh bình yên | HVN Như chiếc que diêm | HVN Như ngọn buồn rơi | HVN Tình tự mùa xuân | HVN Trên ngọn tình sầu | HVN Trên tháng ngày đã qua | HVN Tuổi xa người | HVN Bài cho em | Sáng tác: Từ Công Phụng - năm: 1965 1. [G] Chiều nay ngồi [D7] viết riêng cho [Em] em Cho [D7] em bài hát êm [G] đềm trôi theo [C] từng tiếng tơ [D7] mềm Nhờ mây gửi đến [C] riêng cho em Cho em [Am] ngàn lời yêu thương trôi trên [G] nụ cười phong [Bm] kín Mùa thu chợt [D7] đến trong cô đơn Buồn [Am] bay lên mờ [Bm] lấp khung [G] trời chiều lạnh [D7] lùng [Bm] Trời còn gọi tiếng mưa đêm [Am6] nay Mưa [Bm] ơi đừng [Bm7] làm buồn mắt [Em7] em thơ [G] ngây [Cm] ĐK: Ô hay mùa [Em] thu đến bao [G] giờ Mưa [Bm] bay buồn [D7] giăng mắc khung [Em] trời [G] Người tìm về trên đó [D7] để nhìn làn môi [C] thắm Cớ sao em [G] còn buồn để [D7] mùa thu đến rồi [G] đi 2. Dòng sông nào [D7] vắng xa chưa [Em] em [D7] Ru lên hồn tuổi thơ [G] này thêm một [C6] lần chuốc u [D7] buồn Hồn lên ngàn phím [C] tơ vương êm Ru [Am] em bằng lời ca đêm ru [G] lên tuổi buồn em [Bm] mang Dòng sông rồi vắng xa thôi [D7] em Đời [Am6] trôi theo ngày [Bm] tháng mang [G] nhiều kỷ niệm [D7] buồn [Bm] Tuổi thơ còn có mơ không [D7] em Hay trôi miệt [Bm7] mài ngày tháng [Em7] trong cô [G] liêu. Bây giờ tháng mấy | Sáng tác: Từ Công Phụng - năm: 1960 1. Bây [A] giờ tháng [E7] mấy rồi hỡi [A] em Lênh [C#m] đênh ngàn [A] mây trôi êm đềm Chiều [D] nay nếu [A] em đừng hờn dỗi Trách nhau một lần [E] thôi Tâm [A] hồn mình đâu lẻ [E7] loi. 2. Bây [A] giờ tháng [E7] mấy rồi hỡi [A] em Anh [C#m] đi tìm [A] màu hoa em cài Chiều [D] nay nhớ [A] em rồi và nhớ Áo em đẹp màu [E7] thơ Môi tràn đầy ước [A] mơ. ĐK: Mai [A] đây anh đưa em đi [D] về Mưa [E7] giăng chiều nắng [A] tàn Cho [D] buốt lạnh chúng [A] mình Em [Bm] ơi, thôi [A] đừng hờn anh nữa Nhìn [Bm] nhau buồn vời [E7] vợi Để mùa đông buốt [D] giá bờ vai [A] mềm. 3. Bây [A] giờ tháng [E7] mấy rồi hỡi [A] em Anh [E] đi tìm [A] mùa xuân trên đời Mùa [D] đông chết [A] đi rồi mùa [C#m] xuân [F#m] Mắt em đẹp trời [E7] sao Cho mình thương nhớ [A] nhau. Đời bỗng phù du | Sáng tác: Từ Công Phụng 1. [C] Tôi như người du [Em] mộng [Dm] Sống cuộc đời bềnh [F] bồng [C] Ngó quanh đời quạnh [Dm7] hiu Buồn rơi theo năm [Am] tháng [G7] Chết trên lưng tháng [C] ngày. [C] Tôi như loài cỏ [Em] dại [Am7] [Dm] Tôi như loài cỏ [F] dại [Dm] Suốt một đời chênh [G] vênh Suốt một đời buồn [F] tênh. [C] ĐK: [Em] Em có thương thì [Am7] xin Chút hiền ngoan thật [Am] lòng Vì [G7] cõi [C] đời này Là những đam [Dm6] mê là những chia [F] ly. Là [E7] những đớn [Am] đau lẻ [Dm6] loi [G] Nên vẫn hoài còng đi se [G7] cát Biển nhớ mênh [C] mông Tình [E7] vẫn hư [Am] không đời [Dm] đời. 2. [C] Tôi như dòng sông [Em] cạn [Dm] Uốn quanh đời mệt [F] nhoài [C] Cuốn theo dòng nghiệt [Dm7] ngã Buồn rơi theo năm [F] tháng [G7] Úa trên lưng tháng [C] ngày. [C] Tôi mang hồn cỏ [Em] dại [Am7] [Dm] Ngu ngơ tự hỏi [F] lòng [Dm] Bỗng một ngày thiên [G] thu [Em] Bỗng một [G] đời phù [C] du. Giọt lệ cho ngàn sau | Sáng tác: Từ Công Phụng - năm: 1969 ([F] - capo ngăn 1) 1. [E] Lối rêu xưa sẽ [A] mờ dấu chân [E] người Người buồn cho mai [B7] sau, cuộc tình ta tan [E] mau [B7] [E] Thoáng như chiếc là [A] vàng bay Mùa thu qua, mùa thu qua hững [E] hờ Nhìn nhau cho thêm [B7] đau, nhìn nhau cho mưa [A] mau Mưa trên nụ [F#m] cười mưa trên [E] tình người Lệ [B7] nào em sẽ khóc ngàn [C#m] sau 2. [E] Với đôi tay theo [A] thời gian tôi [E] còn Một trời mây lang [B7] thang, một mình tôi lang [E] thang [B7] [E] Lá vẫn rơi bên [A] thềm vắng Từng thu qua, từng thu qua võ [E] vàng Nhìn nhau cho thêm [B7] đau, nhìn nhau cho mưa [A] mau Mưa trên cuộc [F#m] đời mưa như [E] nghẹn lời Lệ [B7] này em sẽ khóc ngàn [E] sau. ĐK: Một [E] mai khi xa [B7] nhau người cho tôi tạ [C#m] lỗi Dù [E] kiếp sống đã [B7] rêu phong [F#m] rồi Giọt [B] nước mắt xót [C#m] xa Nhỏ [A] xuống trái tim [E] khô một đời tôi tê [B] tái. 3. [E] Lắng nghe muôn cung [A] sầu hắt xuống [E] đời Một trời tôi thương [B7] đau, một trời em mưa [E] mau [Bm] Sống buông xuôi theo [A] ngày tháng Từng thu qua vời trông theo đã [E] mờ Lệ rơi trên tim [Bm] tôi, lệ rơi trên đôi [A] môi Yêu nhau một [A] thời xa nhau một [E] đời Lệ [B7] này em nhỏ xuống hồn [E] tôi. Giữ đời cho nhau (Ơn em) | Sáng tác: nhạc Từ Công Phụng, thơ Du Tử Lê - năm: 1970 1. Ơn [A] em thơ dại từ [F#m] trời Theo ta [C#m] xuống biển vớt đời ta [Bm] trôi. Ơn em dáng mỏng mưa [E7] vời Theo ta lên [Bm7] núi [E7] về đồi yêu [A] thương. Tạ [Bm] ơn em [E7] tạ ơn [A] em. 2. Ơn [D] em ngực ngải môi [C#m] trầm Cho ta cỏ [F#m] mặn trăm lần lá [A] ngoan. Ơn [Bm] em hơi thoảng chỗ [E7] nằm Dấu quanh dấu [Dbm] quẩn [E7] nỗi buồn một [A] nơi. Tạ [Bm] ơn em [E7] tạ ơn [A] em. 3. Ơn [F#m] em tình những mù [Bm] lòa Như con sâu [E7] nhỏ bò qua giấc [A] mùi. Ơn [Bm] em hồn sớm ngậm [E7] ngùi Kiếp sau xin [Bm] giữ [E7] lại đời cho [A] nhau. Tạ [Bm] ơn em [E7] tạ ơn [A] em Kiếp dã tràng | Sáng tác: Từ Công Phụng - năm: 1968 1. [C] Chiều vàng vương gót [Em] mỏi ta dừng chân phiêu [Am] du Lặng nghe sóng [Em] gọi ngọt [C7] ngào Hàng dừa nghiêng [Em] bóng ru [Dm] nhau thầm thì lời âu [C] yếm Dìu nhẹ đôi cánh [Em] mềm rã [Am] rời Đàn chim bé [G7] nhỏ ngập [C7] ngừng Nhẹ hương gió [G7] đưa về khoảng trời [C] cũ. 2. [C] Một mình ta đứng [Em] nhìn mối tình duyên tan [Am] theo Ngàn con sóng [Em] gào bạc [C7] đầu Nhẹ sầu lên [Em] dấu chân [Dm] ghi cuộc tình nhòa trên [C] cát Lời người nghe đã [Em] chợt lạc [Am] loài Trên thân dã [G7] tràng tủi [C7] phận Hoài công tháng [G7] năm xe cát biển [C] Đông. ĐK: Thời gian như ngừng trôi giữa [Em] chiều tàn [Dm] tạ Thầm gọi tên người [F] đã vắng [Dm] xa phương [C] trời Cuộc tình như cơn [G7] lốc mang [C7] theo hồn [F] người vào trùng dương khép [G] kín u [F] mê ngàn [Dm] đời Tình người đâu có [C] thấu cho [G7] ta. 3. [C] Thân mang kiếp dã [Em] tràng đem đời xe tơ [Am] duyên Trên bãi cát [G] vàng hão [C] huyền Chợt nghe lớp [Em] sóng xô [Dm] lên đời [G7] mình nhiều cay [C] đắng Cuộc tình trên tháng [Em] ngày muộn [Dm] phiền Còn in vết [G] hằn đời [C7] mình Người ơi hãy [G7] ru hồn [Dm] ta ngủ [C] quên. Lời cuối | Sáng tác: Từ Công Phụng - năm: 1968 1. [E] Thôi đừng tìm đến nhau làm [B7] gì [E] Thôi đừng nhìn nhau [B7] nữa mà [E] chi Đường về ngày mai xa lắm Tương [B7] lai chưa vừa tầm hái tay [E7] này Trời đọa đày cho cay đắng Nên [B7] ta không còn nương cánh nhau mà [E] đi [A] ĐK: Đường về nhà em xa [F#m] lắm Xin [A] tình người đừng dối [E] gian thêm buồn [A] Kỷ niệm nào như muốn khóc Nên [E] tôi [F#m] xin một lần được trao hết cho [E] nhau Bằng một lần đôi mắt nai [B7] tơ Xin yêu nhau như [C] tuổi ngây [E] thơ 2. Thôi đừng tìm đến nhau làm [B7] gì [E] Thôi đừng nhìn nhau [B7] nữa mà [E] chi Đường vào ngày mai sỏi đá [B7] Thôi em về quên hết đi ngày [E] xưa. Mắt lệ cho người | Sáng tác: Từ Công Phụng 1. [Dm] Mưa soi dấu chân em qua [A7] cầu [Gm] Theo những cánh rong trôi mang niềm [Dm] đau Đời em đã [Bb] khép đi vội vàng Tình ta cũng [A] lấp lối thiên đàng [Dm] Như cánh chim khuất [Gm] ngàn [C] Như cánh chim khuất [F] ngàn Còn mong còn [Bb] ngóng [Dm] chi ngày yêu dấu. 2. [Dm] Mưa soi dấu chân em qua [A7] cầu [Gm] Theo những [A7] cánh rong trôi mang niềm [Dm] đau Thời nào yêu [Bb] hết trái tim buồn Lời nào yêu [A] hết trái tim buồn [Dm] Xin giữ trong mắt [Gm] lệ [C] Xin giữ trong mắt [F] lệ Nhòa theo từng [Bb] gót [A7] chân người xa [Dm] vời. ĐK: Mưa âm [C] thầm buổi chiều thổn [F] thức Sẽ nhạt [A] nhòa từ ngàn năm [Dmaj7] nữa Như em khóc [D] hồn [Gm6] nhiên [A7] Nỗi muộn [D] phiền ngày tàn hơi thở Em thấy [Gmaj7] không [A7] cõi đời vô [D] vọng. 3. [Dm] Xin em hãy cho tôi tạ [A7] tình, [Gm] khi em đã đi qua khoảng đời [Dm] tôi Dù một khoảng [Bb] khắc sớm phai tàn Và lệ em [A] ngấn trên mi nhạt [Dm] Đôi mắt em rất [Gm] buồn [C] đôi chúng ta rất [F] buồn Vạn câu tình [Bb] cũ, [A7] xin gửi cho [Dm] đời. Một góc đời phôi pha | Sáng tác: Từ Công Phụng 1. Về đâu hỡi [G] em chiều nay Bóng tối quê [G6] người thênh [Am] thang Về đâu hỡi [D7] em chiều [Bm] nay Đã vắng bóng [D7] người đợi [G] chờ [Em] Em qua nơi đây thắp từng cơn [Am] mơ Như hương hoa em vẫn nở đêm [Bm] xưa Đâu [G] ngờ đời là [Em] những giòng oan [Am] khiên. 2. Về đâu hỡi [G] em chiều nay Bóng tối quê [G6] người thênh [Am] thang Về đâu hỡi [Eb7] em chiều [Bm] nay Có tiếng ai [D7] gọi thì [G] thầm [Em] Âm vang nghe như não nùng đâu [Am] đây Theo đôi chân trên bước đời chia [Bm] xa Âm [G] thâm về một [Am] góc đời [D7] phôi [G] pha. ĐK: [Em] Lá có còn [Bm] xanh mùa [Em] cũ [Bm] Nắng có còn [Am] thơm tình [G] xưa Nhớ người [Em] từ quê hương nghìn [Am] trùng Nhớ đường [Em] về tương tư ngại [G] ngùng Hôn em ở [D7] cuối chân [D9] ngày Thả xuống tàn [Am] phai một nỗi [Am6] đau. 3. [G] Về đâu hỡi em chiều [G9] nay [G7] Bóng tối quê [G6] người thênh [Am] thang Về đâu hỡi [D7] em chiều [Bm] nay Dấu vết thiên [D7] đường đã [G] mờ [Em] Mây bay qua đây đã từ thiên [Am] thu Nhưng trong tim em vẫn còn âm [Bm] vang [G] Chút tình người vừa [Am] khép lại đêm [G] nao. Mùa thu mây ngàn | Sáng tác: Từ Công Phụng - năm: 1963 1. Chiều [C] nay có [Dm] mùa thu đi [Em7] về Buồn [G7] vương mây [Em] ngàn giăng khắp [C] lối Mùa [F] thu bơ [Dm7] vơ đến bên [Em] trời Ru tóc em xuôi [Am] nguồn Gọi [C] hồn hong gió thu [G7] buồn. 2. Ngày [C] mai chúng [Dm] mình xa nhau [Em7] rồi Cầm [G7] tay em nhìn sao không [C] nói Chiều [F] nay mưa [Dm7] bay khắp phố [Em7] nhỏ Mưa ướt đôi vai [Am] mềm buồn [G7] lầy lấm gót chân [C] em. ĐK: Thu [Fm] nay mây [Am] ngàn còn [F] giăng mãi bên [G7] trời Mùa [F] thu lưu luyến bóng dáng ai [Em] đi Đêm [G7] nay bên thềm nhìn [C] anh em khẽ [Am] nói Ngày [G7] mai anh đi [Am] rồi anh [Dm6] có buồn gì [Am] không. 3. Buồn [C] không hỡi [Dm] người đã đi [Em7] rồi Tìm [G7] đâu những [Em] ngày qua êm [C] ấm Người [F] đi theo năm [Dm7] tháng không [Em7] cùng Thương mắt em hay [Am] buồn nhìn [G7] mùa thu chết bên [C] song. Mưa trên ngày tháng đó | Sáng tác: Từ Công Phụng - năm: 1968 | HAC 1. Em còn nhớ không [Em] em Một lần em đã đến thăm [B/D#] tôi Trong một sớm thu [Em/D] sang Mùa mưa ướt phố thênh [Am/C] thang Mưa từng cơn lạc [B] loài rơi xuống tình muộn [B7] màng Cuộc tình [C] ta đã chết trên [Am6] tay Nghe cơn đau khoác trên linh hồn [B7] gầy Người về trong một sớm heo [C] may Rồi người [B7] đi như kiếp mây [A] bay [Em] ĐK: Trời còn làm nước mắt rơi [G] mau Trên vùng tuổi mưa [B] ngâu [C] Người còn nước mắt [Am] rơi mau Trên vùng tuổi thương [B7] đau Người xin hơi thở bên [C] nhau Để tình còn [B7] ấm khi người xa tôi [Em] ngàn đời 2. [G] Trời còn làm nước mắt rơi [D] mau Khi cuộc tình ta đã chết [C] mai sau Người [Bm] về còn giữ lấy cơn [Am6] mê Nghe đau lạc [Am] loài trên gót chân [Bsus4] thề [B] [Em] Cho tôi xin một lần chân em lại [D] gần Để vòng tay ôm hết dung [Bm] nhan Buông lên hơi thở qua cơn chiều [C] tàn Tìm lời [B7] ru cho giấc em [C] ngoan Bằng lời [B7] kinh cho kiếp đa [Em] đoan (Giang tấu > ĐK > 2 Len 1/2 tone [Em] -> [Fm]) Người về nghe tiếng hát [G#] âm vang Trên vùng tuổi đa [C] đoan [C#] Người về nghe những [A#m] âm vang Trên vùng tuổi [C] cưu mang Người đan hơi thở [C#] bên nhau Dù trời chưa [C] sáng Xin tình chưa nghe muộn [Fm] màng. Mùa xuân trên đỉnh bình yên | Sáng tác: Từ Công Phụng - năm: 1968 1. Rồi [C] mai, có một [Em] lần tôi đưa [Am] em Về [G7] trên đỉnh yên bình hiền [C] hòa Một mùa [G7] xuân lên cao Hôn [Dm] trên làn tóc xõa Theo mây [C] trôi bềnh [Am] bồng. Rồi [C] mai, có một [Em] lần tôi đưa [Am] em Đưa em [Dm] về miền nắng [F] ấm Những con chim thôi [Dm] ngủ sau mùa [C] đông lạnh căm Hát lên [Dm] gọi mùa xuân rạng rỡ, Đem mặt [C] trời tô mắt [G7] dại tuổi [C] mơ. ĐK: Trên đỉnh yên [Am] bình Một mùa [Dm] xuân ôm kín khung [Em] trời Của tuổi thơ thôi rã thôi [C] rời [Dm] Xin đừng [Em] làm bão tuổi đôi [Dm] mươi Để vòng [G7] tay khắc khoải ôm [C] xuôi Từng niềm [G7] vui bay theo biển [G7] gió. Hãy ôm trọn, ôm trọn tuổi [C] xuân Có một lần vui thôi [Am] em Đừng [Dm] cho chết hương [C] tình ngọt ngào Đỉnh bình [G7] yên trên [Dm] cao Xin em giữ kín cho lâu [G7] dài Một mùa xuân đã thắm trong [C] tôi. Như chiếc que diêm | Sáng tác: Từ Công Phụng 1. [Em] Thôi cũng đành một kiếp trăm [G] năm đời người sẽ qua Cũng [E7] đành một thoáng chiêm [Am] bao tình người cũng xa Cũng phôi [C] pha những điêu [D] ngoa theo vết môi [C] cười tàn [B7] tạ. [Em] Thôi cũng đành một kiếp phong [G] ba lệ tình cũng xa Xuống [E7] đời ta những nguôi [Am] ngoai rồi người cũng xa Cũng xa [C] ta, cũng xa [D] ta theo dòng nghiệt [B7] ngã mù [Em] lòa. ĐK: Vì lời [Em] em sớm muộn [Am] gì cũng một [C] lần gian [B7] dối Tình [Am] anh sớm muộn [B] gì cũng đưa [D] vào tăm [G] tối Đời [E7] anh sớm muộn [Am] gì, đời [D] em sớm muộn [G] gì Tình [C] ta sớm muộn [B] gì [D] cũng hấp [B7] hối. [C] Rót cho đầy hồn [D] nhau, [G] đắp cho đầy đời [C] nhau [Am] Những men nồng tình [B7] sâu rã [Em] rời. 2 [Em] Thôi cũng đành như chiếc que [G] diêm một lần loé lên Thắp [E7] đời em sáng lung [Am] linh, buồn một cõi riêng Những đêm [C] sâu, những canh [D] thâu nghe nước mắt [C] nặng giọt [B7] sầu. [Em] Thôi cũng đành một kiếp rong [G] rêu một lần hoá hân Cuốn [E7] về phong kín tim [Am] ta một đời chói chang Những đam [C] mê, những ngô [D] nghê với tình người [B7] nhỡ lời [Em] thề. * [Am] Thôi cũng đành như tấm gương [C] tan mờ phai vết [Am] xưa Xót [A7] dùm cho tấm thân [Dm] ta ngựa bầy đã xa Những đêm [C] mơ thấy tan [E7] hoang hương tình vừa chớm muộn [Am] màng. Như ngọn buồn rơi | Sáng tác: Từ Công Phụng - năm: 1969 1. [G] Như mùa thu trút [C] lá vàng Ngậm ngùi em khóc cho [F] tuổi thơ qua mau Hồn nhiên cũng [G7] rơi khỏi tầm tay với [C] xa [G] Trên từng thung lũng [G7] buồn Em lệ nhoà trên [C] tóc. [Am] Trên từng thung lũng [Em] buồn Từng thung lũng [F] buồn Mùa thu đã trở [C] mình trên gót [Am] nhỏ Dìu em đến [G] người Bằng vòng tay nâng [G7] niu hạnh [C] phúc. [Am] Trên từng cơn lốc [Em] mềm Hồn em đã [F] ngủ vùi trong tiếng [C] thở Tình tôi cũng [Am] mù theo cơn lũ [G7] nào Là lần em đã [D7] khóc cho tình [C] yêu. ĐK: Em như ngọn buồn [F] rơi Tuổi thơ ngây đã [Dm] xếp chân môi [Am7] hồng [C] Em rơi vào đời [F] tôi Tình yêu em khôn [Am] lớn trong dịu [G] dàng Ôi nỗi dịu [D7] dàng nào đã ngời [E7] sáng Trên môi [Fm] người. 2. [G] Trên từng cơn lốc [C] xoay đời Thuyền tình đã đắm trong [F] vòng tay u mê Dù ta có [G7] đi trên [Am] nghìn thu đắng [C] cay [G] Trên từng nỗi khốn [D7] cùng [G7] Nhưng tình đôi ta [D7] biết bao giờ [C] nguôi. Tình tự mùa xuân | Sáng tác: Từ Công Phụng - năm: 1971 [E] Em, lại đây với [Abm] anh ngồi đây với [C#m] anh trong cuộc đời [B7] này Nghe thời gian lướt [Ebm] qua mùa xuân khẽ [B7] sang Chừng như [A] không gian đang sưởi [Ebm] ấm những giọt tình [E] nồng. [E] Tay này tay nắm [Abm] tay nhìn nhau đắm [C#m] say như chưa bao [B7] giờ Nghe chừng trong mắt [Ebm] nâu hồn anh đã [B7] tan Thành mùa [A] xuân ngọt ngào phủ [B] ấm thiên đường đôi [E] ta. Ðã qua đi ngày [C#m] tháng úa môi sầu [Ab] nhớ tình người buồn [C#m] tênh [E] Em chút giọt lệ [B] ấm, khóc mừng một [A] ngày hạnh phúc miên [E] man. [E] Qua ngày buồn đã [Abm] qua vì đã có [C#m] em trong cuộc đời [B7] này [Ebm] Em, ngồi đây với [B7] anh cùng nhau lắng [Ebm] nghe [B7] Dòng sông [A] đang thầm thì trong [Ebm] đất những khúc nhạc [E] tình. [E] Em, lại đây với [Abm] anh ngồi đây với [C#m] anh trong cuộc đời [B7] này [Ebm] Bên ngàn chim hót [B7] ca này em có [Ebm] nghe [B7] Mùa xuân [A] đang mờ thoảng trong [B] mắt tình người mênh [E] mang. Trên ngọn tình sầu | Nhạc: Từ Công Phụng, thơ Du Tử Lê - năm: 1970 1. [C] Hạnh phúc tôi hạnh phúc [G7] tôi Từ những [F] ngày con nước [C] về Ngoài trời mưa mau ngoài trời mưa [F] mau Tay vuốt [G7] mặt không [C] cùng Bầy sẻ cũ hom [Dm] hem [G7] Chiều mái xám rêu [C] xanh Trời êm cao chân nhỏ Cũng không [G7] về trên dòng sông tội [C] lỗi. [Am] Tôi nghe hắt [E7] hiu từ [Dm] mắt em ngắt [C] tạnh Môi thâm [Am] khô từ [F] thuở định hôn [C] người Ngày tháng [G7] hạ khi [Dm] không mà trở [C] rét Giọt nắng [Dm] vàng lung [G7] linh màu lạnh [C] ngắt Sao khi [Dm] không người [G7] ngoảnh mặt kiêu [C] sa. 2. Chiều qua đó chân [Dm] ai [G7] còn ríu rít âm [Am] thưa [C] Lời ai ru như [G7] mơ cho [D7] trời xuống thật [Em7] gần [C] Người trông ngóng hương [Dm] đưa mùi mái tóc đêm [C] mưa [G7] Nhẹ theo lá oan [D7] khiên lả [G7] tả mái hiên [C] người. [Am] Tôi nghe hắt [Dm] hiu từ mắt em ngắt [C] tạnh Còn dế [G7] buồn tự [Em7] tử giữa đêm [Am] sương Bầy sẻ [G7] cũ cũng [Am] qua đời lặng [Em] lẽ Em ở [F] đó bờ [C] sông còn ẩm [Em] cát Con sóng [G7] tình vỗ mãi một âm [C] quen. Trên tháng ngày đã qua | Sáng tác: Từ Công Phụng 1. [Dm] Rung một cánh nhạc [A7] buồn [Gm] Phím có hay người [Bb] khóc trên cung đàn lẻ [A7] loi [Dm] Rơi một ngấn lệ [A7] sầu [Gm] Có ai hay người [Bb] khóc cho duyên [A7] tình bẽ [Dm] bàng. [Bb] Rung một cánh nhạc [A7] buồn [Gm] rơi một ngấn lệ [A7] sầu [Gm] Có ai hay người [Bb] khóc [A7] trong tinh cầu lẻ [Dm] loi. ĐK: Ngoài [Dm] kia mưa là những [Bb] dòng lệ [A7] rơi Theo cuộc [Dm] tình khi cơn [A7] bão đi qua đời [C] mình Người [Am] ơi, người [F] ơi tìm đâu [Bb] thấy nửa đời xuân [F] thắm Với [Bb] tình yêu chúng [A7] ta như [C] giọt sương sớm [F] mai Như [Gm] giọt sương sớm [C] mai long [F] lanh [Gm] trên cánh hoa [A7] vàng. 2. [Dm] Gom môt chút nắng [A7] vàng [Gm] Hát lên soi hạnh [Bb] phúc trên tháng ngày đã [A7] qua [Dm] Em nhìn thấy chút [A7] gì [Gm] Có phải chăng rạn [Bb] vỡ trong tâm [A7] hồn chúng [Dm] ta. * [Bb] Thôi còn ngấn lệ [A7] này [Gm] với một chút nhạc [A7] buồn [Gm] Hát lên cho đời [Bb] sống [A7] vơi đi niềm đớn [Dm] đau. Tuổi xa người | Sáng tác: Từ Công Phụng - năm: 1967 1. Một chiều [A] êm tay đan tay dìu nhau trên [C#m] lối Đưa em [F#m] đi nhè nhẹ vào [A] đời Bằng vòng [C#7] tay tôi nâng niu mùa thu thức [Bm] giấc Đưa em vào ngày tháng vỗ [F#7] về Kể từ [A] em đem cô đơn mọc lên phố [C#m] vắng Khi em [F#m] mang nụ cười khỏi [A] đời Từng chiều [C#7] rơi nghe như cõi lòng mình tê [Bm] tái Ngỡ như [E7] đời còn gọi tên [A] nhau. ĐK: Ngày [C#m7] đó khi một [Bm] lần, một lần tiếng [D] hát Đồng [C#m] lõa đưa em [A] vào vùng trời lấp [F#m] lánh Bằng [Bm] những cánh sao [C#7] trời đầy đôi mắt [E7] ngước trìu [A] mến. [F#m] Em, em xa [Bm] dần ngàn đời hoang [D] vắng Tôi đi [A] về buồn chưng kẽ [C#m] tóc Bước chân [Bm7] này còn trọn [E7] kiếp hoang [A] vu [E7] 2. Một mình [A] đi lang thang [F#m] trong mùa đông rét [C#m] mướt Nghe bơ [F#m] vơ hồn mình lạc [C#m7] loài Buồn dậy [E7] lên trên dung nhan gầy xanh của [Bm] tuổi Trên tháng [E7] ngày hằn vết đời [F#m] mình Trời mùa [A] đông hong khô [F#m] đi niềm tin sỏi [C#m] đá Trên đôi [F#m] tay này mình còn [C#m7] gì Và dòng [E7] sông trôi đi vô tình mang tất [Bm] cả Cuộc đời [E7] này của người hay [A] tôi.
Từ khóa tìm kiếm: nhac si tu cong phung, tucongphung, tuyen tap

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau