Người xưa

Người xưa | Sáng tác: Nguyễn Hồng Thuận
1.
[G] Xem nhau như người xưa
[Am] Là điều đau đớn nhất trong đời [D] anh
Phải quên đi [G] em là điều anh thấy quá [Bm] sớm
2.
[G] Nhưng anh cũng nhận ra
[Am] Là muộn khi ta cố như người [D] xưa
Yêu thương chông [G] chênh anh đưa tay níu chẳng thể giữ [Bm] lấy

[Em] Cố nhiều lần đã [C] cố nhiều lần
[G] Biết làm gì khi [D] môi đã nhạt
[Em] Cố vội vàng xiết [C] lấy nồng nàn
[G] Nhưng rồi vòng tay [D] ai buông lơi.
ĐK:
Người xưa [Em] đang khóc, khi chợt [C] nhớ về
[G] Chút cảm xúc yêu [D] thương đê mê
Rồi người [Em] xưa nhớ, những lần [C] đón đưa
Bàn [G] tay run run tìm [D] kiếm hơi nhau.

Rồi chợt [Em] tan biến chen vào [C] ưu phiền
[G] Đã quá trễ cho [D] ta về lại
Và cũng [Em] chẳng thể bắt đầu [C] với ai
Rồi [G] khi ai vô tình [D] hỏi tên nhau, người [Em] xưa.
Từ khóa: nguoi xua, nguyen hong thuan, xem nhau nhu nguoi xua

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau