Hồn là ai, hồn là ai

Hồn là ai, hồn là ai | Sáng tác: nhạc Phạm Duy, thơ Hàn Mặc Tử
Hồn là [Dm] ai, là ai, hồn là ai, tôi chẳng biết
Hồn là [Gm] ai, là ai, hồn là ai, tôi chẳng [Dm] biết
Hồn là [Am] ai, là ai, hồn là ai, tôi chẳng [Gm] biết
Hồn theo [A] tôi, theo tôi, hồn như muốn cợt tôi [Dm] chơi.

Tôi chết [F] giả và no nê vô [Gm] vạn
Cười như [A] điên sặc sụa sụa cả mùi [Dm] trăng
Tôi đã [C] cấu đã cào nhai ngấu nghiến
Tôi đau [A7] vì rùng rợn đến vô [Dm] biên.

Tôi dìm [F] hồn xuống một vũng trăng êm
Cho trăng [Am] ngập trăng dồn lên tới ngực
Hai chúng [Gm] tôi lặng yên trong thổn [F] thức
Rồi bay [A7] lên cho tới một hành [Dm] tinh.

[Eb] Cùng ngả nghiêng lăn lộn giữa muôn hình
Cùng ngả nghiêng lăn lộn giữa muôn hình
Để gào [Gm] thét một hơi cho rởn [C] óc
Cả Thiên [G] Đàng, Địa [G7] Ngục, Trần [Cm] Gian
Hồn là [Dm] ai, là ai, hồn là ai, tôi chẳng biết
Hồn là [Gm] ai, là ai, hồn là ai, tôi chẳng [Dm] biết
Hồn là [Am] ai, là ai, hồn là ai, tôi chẳng [Gm] biết
Dẫn hồn [C]c đi, hồn đi ròng [A7] rã một đêm [Dm] na.
Từ khóa: hon la ai hon la ai, hlahla, nhac pham duy, tho han mac tu, hon la ai la ai hon la ai toi chang biet

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau