Đàn ông không nói

Đàn ông không nói | Sáng tác: Phan Mạnh Quỳnh & Karik
[C] Ngày qua rồi đêm, khi đã quen với lặng [Em] im [Am] Người đó mải miết trên những tâm tư của [F] mình [C] Tạm quen hồ nghi và những lời không hiểu [Em] thấu Vì [Am] cuốn sách đời người có biêt bao câu chuyện phía [F] sau muôn màu. RAP1: Nắng [C] cuối ngày buông xuống, tâm trí chia hai luồng Một [Em] nửa cho hy vọng, nửa còn lại cho nỗi buồn Sáng [Am] đêm mãi chạy theo vòng xoáy khát vọng điên cuồng Đã từng [F] cho là sẽ dừng hẳn nhưng mà trái tim thì không muốn Một [C] mình ta chơi vơi, trầm tư một góc trời Khắc [Em] khoải trong đôi phút nhưng vì bình yên vẫn tiến tới Dù đôi [Am] lúc tâm không vui ta vẫn đi tiếp không lùi Cùng niềm [F] tin ta rong ruổi đến khi mọi việc xong xuôi Nghĩ đến [C] em, đến gia đình bản thân lại càng muốn cố hơn Vì ta [Em] biết quay về sau vất vả ta sẽ không cô đơn Áo sờn [Am] vai, không sờn lòng vì ta có khát vọng bầu bạn Dẫu cho có [F] bao nhiêu là khó khăn vì họ ta sẽ không đầu hàng Ráng ngược [C] xuôi khắp nơi không màng gian nan Nỗ lực vì những con [Em] người mà ta cho là xứng đáng Kệ bao nhiêu người gièm [Am] pha, cứ hân hoan trên con đường xa Nghĩ về điều trân quý ở [F] nhà ta lại bình thản mỉm cười mà tiếp tục đạp chân ga. ĐK: [C] Trong tim mang theo điều luôn quý giá, [Em] như đám lửa chiếu đường ta Để [Am] ngăn không buông xuôi dù khi vấp ngã, lý [F] do đưa chân ta đi xa [C] Mong nơi thương yêu nhận về yên vui, [Em] vai ta gánh thay gian nan [Am] Cố gắng sớm tối đàn ông chẳng nói, lúc [F] mệt nhoài không nghe kêu than RAP2: Tôi [C] biết bạn mang nhiều suy nghĩ với bao bộn bề chuyện ngày mai Đôi khi nỗi [Em] niềm chảy như thác đổ băng qua trong tim từng ngày dài Bởi tôi [Am] cũng đang như bạn nhiều ưu tư và mệt nhoài Nhưng khi nghĩ [F] về những điều trên vai lý trí mách tôi đừng dừng lại Mệt mỏi thì [C] bình tâm ít phút rồi lại bước Có thế nào hãy luôn [Em] lạc quan mà tiến về phía trước Dù nơi đó là nắng [Am] cháy hay mưa giông, còn bao nhiêu việc vẫn chưa xong Ai cũng có [F] hơn một lý do để cố gắng vì điều mình xem như mạng sống Lấy [C] nụ cười người thân làm động lực Những việc đúng đắn trước [Em] sau sẽ lớn dần thành niềm vui Đặt để trọn vẹn chân [Am] thành bản thân vào từng công sức Rồi thành quả sẽ là món [F] quà khoả lấp đi mọi buồn tủi Làm hết mình bằng cả trái [C] tim, niềm tin không hư hao Một ngày hạnh phúc rồi sẽ [Em] tới thay cho phần công lao Chẳng con thuyền nào ra [Am] khơi mà chưa gặp giông bão Chỉ cần bản thân không dừng [F] lại, chậm chút cũng không sao ĐK: [C] Trong tim mang theo điều luôn quý giá, [Em] như đám lửa chiếu đường ta Để [Am] ngăn không buông xuôi dù khi vấp ngã, lý [F] do đưa chân ta đi xa [C] Mong nơi thương yêu nhận về yên vui, [Em] vai ta gánh thay gian nan [Am] Cố gắng sớm tối đàn ông chẳng nói, lúc [F] mệt nhoài không nghe kêu than * [C] Nếu lúc trước biết đâu ta [Em] đã bỏ cuộc cả khi chịu vất vả [Am] được Có lẽ chưa thấy động [F] lực để miệt [E7] mài như thời gian [Am] qua Vì bao gian khó hôm [G] nay, cùng muôn ý chí mỗi [F] ngày Thật ra đâu phải cho chính bản thân ta ĐK: [C] Trong tim mang theo điều luôn quý giá, [Em] như đám lửa chiếu đường ta Để [Am] ngăn không buông xuôi dù khi vấp ngã, lý [F] do đưa chân ta đi xa [C] Mong nơi thương yêu nhận về yên vui, [Em] vai ta gánh thay gian nan [Am] Cố gắng sớm tối đàn ông chẳng nói, lúc [F] mệt nhoài không nghe kêu than
Từ khóa: dan ong khong noi, dokn, phan manh quynh & karik, ngay qua roi dem khi da quen voi lang im

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau