Người duy nhất

Người duy nhất | Sáng tác: Nguyễn Hồng Thuận
1.
[Dm] Khoảng thời gian mà đôi chúng [C] ta không [F] gặp
[Bb] Anh nhận ra lòng anh đã [Am] nhớ em biết bao nhiêu!
Anh [Gm] nhớ ánh mắt nồng [C] nàn, vòng [Am] tay ôm anh dịu [Dm] dàng
Thời [Gm] gian trôi đi thật chậm, anh sống buồn [A7] tênh.
2.
[Dm] Niềm kiêu hãnh đã xô chúng [C] ta đôi [F] đường
[Bb] Cũng là lúc mà ta thấu [Am] hiểu để thấy thương nhau
Giông [Gm] tố vẫn đến mỗi [C] ngày nhưng anh vẫn [Am] tin nếu ta sum [Dm] vầy
Bằng tình [Gm] yêu ta xua đêm tối thắp sáng bình [A7] minh.
ĐK:
Dù tương [Bb] lai ngày mai có khó [C] khăn
Thì tình [Am] yêu của anh vẫn [Dm] mãi đây
[Gm] Mãi yêu em dành [A7] riêng em, là [Dm] duy nhất trên đời

Hãy cho [Bb] anh tự tay chăm sóc em!
Được che [A7] chở bình yên đến [Dm] suốt đời
Và con [Bb] gái chúng mình mai này rồi sẽ [C] xinh như là [Dm] em.

* [Bb] Chính những lúc [C] sóng gió bủa vây
Dạt [Am] đôi ta hai phương [Dm] trời
Mình nhận [Gm] ra dẫu muôn trùng cách xa
Thì tình [C] yêu đôi ta còn mãi.
Từ khóa: nguoi duy nhat, ndn, nguyen hong thuan, khoang thoi gian ma doi chung ta khong gap

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau