Anh chỉ là cơn gió

Anh chỉ là cơn gió | Sáng tác: Trịnh Thăng Bình - năm: 2014
1.
Có [Em] lẽ duyên số đã định
Tình [Bm] yêu mà em đang có
Hạnh [C] phúc mà em đang cần
Không [D] là anh
2.
Anh [Em] đã thao thức bao ngày
Tình [Bm] anh chỉ như cơn gió
Nhẹ [C] đôi bàn tay níu [D] em
Vút bay cùng [Em] anh.
ĐK:
Dù rằng người [C] ta đến trước
Cùng em sánh bước đã bao [G] lần anh thấy
Rồi lòng anh [Am] đau thế đấy tay anh giữ lấy yêu [Em] em nhiều biết mấy
Ngày nào mình [C] tay trong tay dựa vào đôi vai ấy
Những giấc [G] mơ đôi ta nồng say
Và trái [Am] tim yêu em giờ đây đã [B7] hao gầy.

Dù rằng anh [C] như gió thoáng
Để đua em bay qua chuỗi [G] ngày buồn chán
Người chờ em [Am] nơi cuối lối bên em mỗi tối
Chắc [Em] anh thì không đáng
Ngày nào em [C] bỗng thấy nhớ dù là trong cơn mơ
Hay lúc [G] ai kia đang đổi thay
Hãy nhớ [Am] anh luôn sẽ ở đây vẫn mong [B7] chờ.

* [C] Dẫu có lắm bão tố mưa giông
Thì [G] anh vẫn luôn giữ nguyên lòng
Cầm [Am] tay cùng nhau
Mình đi thật xa em [B7] nhé.
Từ khóa: anh chi la con gio, aclcg, trinh thang binh nam 2014, co le duyen so da dinh

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau