Dung nhan

Dung nhan | Sáng tác: Hamlet Trương
1.
[Am] Giữa bóng tối cứ thấy [G] nhớ một người rất [F] gần [E7]
[Am] Cũng mới đó nhưng [G] dáng em gần [F] lại xa [E7]
[Dm] Bờ vai em [Am] tiếng em cười
[G] Tôi tôi là [E7] ai.
2.
[Am] Giữa bóng tối thấy tiếc [G] nuối một thời xinh [F] tươi [E7]
[Am] Sau tất cả tôi chẳng [G] biết phải buồn hay [F] vui [E7]
[Dm] Giờ tôi buông [Am] đã qua rồi
[G] Tôi [E7] với [Am] người.
ĐK:
[Am] Còn có chi trong đời chưa từng nến hỡi [Dm] người
Chỉ có nỗi [G] xót xa tôi nhận ra đó [C] là [A7]
Ngàn nỗi nhớ [Dm] nhung vùi sâu trái tim [Am] tôi
Giờ tôi [Dm] khóc cho ai nghe đây
Chỉ biết [G] khóc thôi cho mình tôi cùng niềm lẻ [E7] loi.

Hạnh phúc em [Am] đã cho tôi còn mang suốt [Dm] đời
Lòng đã mong [G] bước chân dừng lại đây với [C] người [A7]
Nhưng em khác [Dm] tôi chẳng mong có [Am] đôi
Tựa như [Dm] cánh chim bay muôn nơi còn tôi [G] vẫn đây
Trọn đời [E7] vẫn thương dáng em cuối [Am] đường.
Từ khóa: dung nhan, hamlet truong, giua bong toi cu thay nho mot nguoi rat gan

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau