Kỳ diệu

Kỳ diệu | Sáng tác: nhạc Song Ngọc, thơ Nguyên Sa
[G] Khi đám mây cao về nơi [D7] cuối trời
Anh dấu yêu [Bm] hỡi [Em] tình yêu hết [G] rồi
[D7] Con suối xuôi theo nhịp trần [Am] chơi vơi
[F] Mây nước có trôi miệt [Am] mài
Vẫn [D7] mang theo tình đắm [G] say
Tình [C] vẫn xanh muôn [G] đời

Khi đám mây [G] cao dừng trên [Em] vầng trán
Anh chợt [Am] nghe vỗ cánh [D7] chim bay
[C] Ôi trái thơm ngon nặng trĩu [Am] trên môi
[Bm] Com suối lạ chảy qua [Em] hơi thở (chảy qua hơi [D7] thở)

Khi đám mây [G] xưa về trên [Em] màu tóc
Anh chợt [Am] nghe bát ngát [C] mùa xuân
Anh đứng [D7] đây thầm gọi [Am] tên em
Khi em đến [D7] nằm im trên đồi [G] cỏ.
ĐK:
Có bỡ [G] ngỡ là mặt trời [Em] bỡ ngỡ
Có xôn [C] xao là núi lớn [G] xôn xao
Cánh [Am] tay anh đã dặn nằm [Em] im
Ðôi mắt [F#] anh trở thành tinh [B] tú.

Ðứng thật cao để canh chừng giấc [F#m] ngủ
Ðứng thật cao tựa như ngọn [Bm] hải đăng
Anh canh [Em] chừng con thuyền lạ [C] đi ngang
Sẽ chở [D7] em về quê hương [G] thần thoại [C][G]

Em chớ hỏi [G] anh sóng trên biển [Em] lớn
Cớ làm sao [Am] thành nhã nhạc [C] dâng lên
Cớ làm [D7] sao muôn tinh tú [G] trong đêm
Bỗng rung [D7] động khi em cười [G] rất nhẹ

* Khi đám mây [G] cao dừng trên vầng trán
Anh đứng [D7] đây thầm gọi tên [G] em
Từ khóa: ky dieu, nhac song ngoc tho nguyen sa, khi dam may cao ve noi cuoi troi

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau