Quá khứ của mưa

Quá khứ của mưa | Sáng tác: Hải Đăng & Cao Quốc Việt
1.
Ngày bên [Dm] em giờ là nỗi nhớ [Am] trong anh
Cơn mưa [Bb] nào đã mang người đi [F] xa vời
Về nơi [Gm] đó có lẽ em chẳng [Dm] còn nhớ thương
Một hình [Bb] bóng luôn ngóng trông ngày [Am] đêm.
2.
Và cơn [Dm] mưa cứ mãi mãi mang [Am] em hiện về
Phải làm [Bb] sao để quên người yêu [F] dấu
Ngày xưa [Gm] đó chất chứa bao niềm [Dm] vui vô bờ
Giờ mưa [Bb] rơi lại phải quên [C] đi.
ĐK:
Từng cơn [F] mưa đi qua rơi vào [C] trong nỗi nhớ
Tình yêu [Dm] đó sẽ mãi mãi chỉ là giấc [Am] mơ phai tàn
Vậy thì [Bb] thôi em cứ đi về [F] nơi em chọn
Và nơi [Gm] đó chắc sẽ nhiều niềm [C] vui.

Còn riêng [F] anh nơi đây đêm từng [C] đêm buốt giá
Nhặt quá [Dm] khứ đã vỡ nát để tìm lối [Am] đi cho mình
Và cầu [Bb] mong em sẽ vui thật [F] vui bên người
Vì tình [Gm] yêu đâu phải cứ ở bên [C] nhau, đến suốt [F] đời.
Từ khóa: qua khu cua mua, qkcm, hai dang cao quoc viet, ngay ben em gio la noi nho trong anh

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau