Sâu lắng

Sâu lắng | Sáng tác: Nguyễn Đình Chương
1.
Có những chiếc [Ebm] lá đã vàng úa buổi chiều vắng xa canh
Bỏ [Ebm] rơi thân kia bơ vơ giữa trời đất trong lạnh lẽo thật [Ebm] xác xơ
Chịu nhiều nắng mưa thoáng cơn [Gb] gió heo may ngẩn ngơ bồi [Bbm] hồi.
2.
Cứ trách cứ [Ebm] móc cho là khó sao mà gió hững hờ
Sầu [Ebm] giăng đêm thâu năm canh
Vẫn còn thức vẫn ngồi đó buồn [Ebm] hắt hiu nghẹn lời nhớ thương
Có chi [Gb] nữa đâu mà để [Bbm] chờ để [Ebm] trông.
ĐK
Bến sông [Ebm] sâu bến sông sâu có sao đò [Abm] đi quên lãng
Mối duyên [Ebm] xưa trốn nơi đâu để cho tình vỡ òa
Mộng mị [Abm] mơ mộng mị mơ về nơi ấm [Bbm] êm
Những màu xinh đầy [Bbm] vơi.

Gió bên [Ebm] song gió bên song thoảng qua hàng [Abm] mi lệ ướt
Lỡ giây [Ebm] thôi mất trăm năm để ôm một nối sầu
Dạ hoài [Abm] đêm cảnh xưa dạ hoài đêm
Miền trao tủi [Bbm] thân ngỏ hồn trống vắng chông [Ebm] chênh.
Từ khóa: sau lang, nguyen dinh chuong, co nhung chiec la da vang ua buoi chieu vang xa canh

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau