Đà Lạt khói sương

Đà Lạt khói sương | Sáng tác: Quốc Dũng
1. Chiều ngân [D] lên muôn tiếng [A] thơ Tình yêu [Em] xưa về [A] dưới cung [D] tơ Chiều về [Bm] trông ngóng muôn [Em] phương Hỡi [E7] người em dễ [A] thương. Chiều lênh [D] đênh em có [A] hay Sầu riêng [Em] anh gởi [A] đến trong [D] mây Lời tình [Bm] xưa đã trôi [Em] nhanh Mộng [A] ước yên [D] lành. 2. Đà lạt [D] buồn trong khói [A] sương Ngập hồn [Em] anh ngàn [A] nỗi yêu [D] thương Lòng [Bm] anh ôm ấp bao [Em] đêm Mối [E7] tình êm rất [A] êm. Từ khi [D] ta xa vắng [A] nhau Tìm em [Em] trong mộng [A] đã hư [D] hao Tìm em [Bm] trong nỗi xôn [Em] xao Hẹn [A] ước hôm [D] nào. ĐK: Chiều khuất [G] nắng bước trên [A] đồi Âm thầm nghe lá [F#m] rơi [Bm] Làn [Em] gió buốt xuyến xao buồn Ru hàng thông cô [A] đơn. 3. Gọi tên [D] em bao thiết [A] tha Về đâu [Em] em mộng [A] đã trôi [D] qua Còn nơi [Bm] anh phút giây [Em] xưa Vẫn [E7] dài theo nắng [A] mưa. Ngày vui [D] ôi sao quá [A] nhanh Còn nơi [Em] đây sầu [A] nhớ loanh [D] quanh Đà lạt [Bm] vương mãi trong [Em] mơ Buồn [A] đến bao [D] giờ.
Từ khóa: da lat khoi suong, dlks, quoc dung, chieu ngan len muon tieng tho

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau