Mất trí | Sáng tác: Đức Trí
Thể loại: Nhạc Trẻ - Giai điệu: (đang cập nhật..) - Ca sĩ: (đang cập nhật..)
Đố ai đếm [Em] được những vì sao trên cao.
Bao lần tôi lao đao khóc cho một [A] người.
Người ta lí [C] nhí, rằng tôi mất [G] trí.
Ừ thì có sao [Am] đâu lúc em xa rời.
Là tôi mất [Am] trí thật [G] rồi.
[Bm] Đố, đố ai đếm [Em] được, trên trời bao nhiêu chim,
Bao lần [D] tôi đau tim, chết đứng chết [G] ngồi.
Người ta ra [G] đi, bỏ tôi mất [Am] trí.
Ừ thì cứ đi đi [D] chớ quay lại [F#7] nhìn.
1 thằng mất [C] trí.. giữa [G] đời. [C] [D]
Chỉ như một [G] gã tật nguyền nhìn đời trôi [Dsus4] qua tay.
Ko thể [C] giữ cho mình trái tim [G] yên bình.
Ngày là [Am] đêm, sông là [F#m] núi cao.
Thôi ngồi [C] đếm sao trời, đếm lá rơi rụng
Tơi [D] bời.
Nhìn bầu trời [G] nắng điên cuồng tưởng là đang [D] đêm đen.
Mang đèn [C] thắp giữa trời vẫn ko [G] sáng ngời.
Đen là [Am] trắng, đêm mà nắng [Bm] lên
Thôi thà [C] mất trí thế này….
Đời mà tỉnh [G] táo thấy [Bm] đâu nào... có [D] vui. [Am] [Bm] [B]
Đố ai đếm [Em] được những hạt mưa đang rơi.
Bao lần tôi chơi vơi xác thân [A] rã rời.
Người ta [C] vô ý làm tôi [G] mất trí.
Ừ thì có sao [Am] đâu quá đau mất rồi.
Thà tôi mất [Am] trí giữa [G] đời.
[Bm] Đố, đố ai biết [Em] được, sau này tôi đi đâu
Nếu lìa [D] xa nhân gian đớn đau [A] bẽ bàng
Làm sao [C] ai biết, chỉ mình tôi [A] biết [D].
Vì từ lúc em đi [Am] với tôi là hết [Bm] đời.
Thà tôi [Am] mất [C] trí giữa [G] đời.
Chỉ như một [G] gã tật nguyền nhìn đời trôi [Dsus4] qua tay.
Ko thể [C] giữ cho mình trái tim [G] yên bình.
Ngày là [Am] đêm, sông là [F#m] núi cao.
Thôi ngồi [C] đếm sao trời, đếm lá rơi rụng
Tơi [D] bời.
Nhìn bầu trời [G] nắng điên cuồng tưởng là đang [D] đêm đen.
Mang đèn [C] thắp giữa trời vẫn ko [G] sáng ngời.
Đen là [Am] trắng, đêm mà nắng [Bm] lên
Thôi thà [C] mất trí thế này….
Đời mà tỉnh [G] táo thấy [Bm] đâu nào... có [D] vui. [Am] [Bm] [B]
Thể loại: Nhạc Trẻ - Giai điệu: (đang cập nhật..) - Ca sĩ: (đang cập nhật..)
Đố ai đếm [Em] được những vì sao trên cao.
Bao lần tôi lao đao khóc cho một [A] người.
Người ta lí [C] nhí, rằng tôi mất [G] trí.
Ừ thì có sao [Am] đâu lúc em xa rời.
Là tôi mất [Am] trí thật [G] rồi.
[Bm] Đố, đố ai đếm [Em] được, trên trời bao nhiêu chim,
Bao lần [D] tôi đau tim, chết đứng chết [G] ngồi.
Người ta ra [G] đi, bỏ tôi mất [Am] trí.
Ừ thì cứ đi đi [D] chớ quay lại [F#7] nhìn.
1 thằng mất [C] trí.. giữa [G] đời. [C] [D]
Chỉ như một [G] gã tật nguyền nhìn đời trôi [Dsus4] qua tay.
Ko thể [C] giữ cho mình trái tim [G] yên bình.
Ngày là [Am] đêm, sông là [F#m] núi cao.
Thôi ngồi [C] đếm sao trời, đếm lá rơi rụng
Tơi [D] bời.
Nhìn bầu trời [G] nắng điên cuồng tưởng là đang [D] đêm đen.
Mang đèn [C] thắp giữa trời vẫn ko [G] sáng ngời.
Đen là [Am] trắng, đêm mà nắng [Bm] lên
Thôi thà [C] mất trí thế này….
Đời mà tỉnh [G] táo thấy [Bm] đâu nào... có [D] vui. [Am] [Bm] [B]
Đố ai đếm [Em] được những hạt mưa đang rơi.
Bao lần tôi chơi vơi xác thân [A] rã rời.
Người ta [C] vô ý làm tôi [G] mất trí.
Ừ thì có sao [Am] đâu quá đau mất rồi.
Thà tôi mất [Am] trí giữa [G] đời.
[Bm] Đố, đố ai biết [Em] được, sau này tôi đi đâu
Nếu lìa [D] xa nhân gian đớn đau [A] bẽ bàng
Làm sao [C] ai biết, chỉ mình tôi [A] biết [D].
Vì từ lúc em đi [Am] với tôi là hết [Bm] đời.
Thà tôi [Am] mất [C] trí giữa [G] đời.
Chỉ như một [G] gã tật nguyền nhìn đời trôi [Dsus4] qua tay.
Ko thể [C] giữ cho mình trái tim [G] yên bình.
Ngày là [Am] đêm, sông là [F#m] núi cao.
Thôi ngồi [C] đếm sao trời, đếm lá rơi rụng
Tơi [D] bời.
Nhìn bầu trời [G] nắng điên cuồng tưởng là đang [D] đêm đen.
Mang đèn [C] thắp giữa trời vẫn ko [G] sáng ngời.
Đen là [Am] trắng, đêm mà nắng [Bm] lên
Thôi thà [C] mất trí thế này….
Đời mà tỉnh [G] táo thấy [Bm] đâu nào... có [D] vui. [Am] [Bm] [B]
Từ khóa: mat tri, duc tri, do ai dem duoc nhung vi sao tren cao