Thánh vịnh 129 | Sáng tác: Thanh Lâm - năm: 2005
ĐK. Bởi vì [Gm] Chúa rộng lượng từ [F] bi,
Và vì [Dm7] Chúa rất [D7] giàu ơn cứu [Gm] độ.
1.
Từ vực [Gm] sâu, lạy [Eb] Chúa, [D7] con kêu cầu [Gm] Ngài.
Từ vực [Cm6] sâu, lạy [F7] Chúa, nghe con nguyện [Bb] khấn.[G7]
Dám xin [Cm7] Ngài hãy lắng tai [F] nghe,
Chốn u [BbMaj7] buồn, tăm tối, đau [Eb] thương,
Tiếng con cầu [Cm6] xin, [D7] thiết tha van [Gm] nài.
2.
Ngài chẳng [Gm] quên, mà [Eb] chấp [D] bao nhiêu tội [Gm] tình.
Thì nào [Cm6] ai còn [F7] đứng vững yên được [Bb] mãi. [G7]
Chúa nhân [Cm7] từ tha thứ, bao [F] dung,
Vẫn một [BbMaj7] lòng thương xót khoan [Eb] nhân,
Khiến cho thần [Cm6] dân [D7] kính yêu, tôn [Gm] thờ.
ĐK. Bởi vì [Gm] Chúa rộng lượng từ [F] bi,
Và vì [Dm7] Chúa rất [D7] giàu ơn cứu [Gm] độ.
3.
Niềm cậy [Gm] trông vào [Eb] Chúa [D] miên man không [Gm] ngơi.
Ngày và [Cm6] đêm, hồn [F7] vẫn luôn mong đợi [Bb] Chúa. [G7]
Ngóng trông [Cm7] Ngài hơn lính canh [F] đêm,
Suốt canh [BbMaj7] trường mong ánh dương [Eb] lên.
Chúa ơi! Hồn [Cm7] con [D7] khát khao Nhan [Gm] Ngài.
4.
Hãy cậy [Gm] trông vào [Eb] Chúa, [D] hỡi Is-ra-[Gm] el.
Lòng Ngài [Cm6] luôn từ [F] ái bao dung, lượng [Bb] thứ. [G7]
Chính tay [Cm7] Ngài cứu Is-ra-[F] el
Thoát mọi [BbMaj7] điều gian ác, tai [Eb] ương.
Chúa ban hồng [Cm7] ân [D7] cứu độ nhân [Gm] trần.
ĐK. Bởi vì [Gm] Chúa [C7] rộng lượng từ [F] bi,
Và vì [F] Chúa rất [D7] giàu ơn cứu [Gm] độ.
Và vì [Dm7] Chúa rất [D7] giàu ơn cứu [Gm] độ.
1.
Từ vực [Gm] sâu, lạy [Eb] Chúa, [D7] con kêu cầu [Gm] Ngài.
Từ vực [Cm6] sâu, lạy [F7] Chúa, nghe con nguyện [Bb] khấn.[G7]
Dám xin [Cm7] Ngài hãy lắng tai [F] nghe,
Chốn u [BbMaj7] buồn, tăm tối, đau [Eb] thương,
Tiếng con cầu [Cm6] xin, [D7] thiết tha van [Gm] nài.
2.
Ngài chẳng [Gm] quên, mà [Eb] chấp [D] bao nhiêu tội [Gm] tình.
Thì nào [Cm6] ai còn [F7] đứng vững yên được [Bb] mãi. [G7]
Chúa nhân [Cm7] từ tha thứ, bao [F] dung,
Vẫn một [BbMaj7] lòng thương xót khoan [Eb] nhân,
Khiến cho thần [Cm6] dân [D7] kính yêu, tôn [Gm] thờ.
ĐK. Bởi vì [Gm] Chúa rộng lượng từ [F] bi,
Và vì [Dm7] Chúa rất [D7] giàu ơn cứu [Gm] độ.
3.
Niềm cậy [Gm] trông vào [Eb] Chúa [D] miên man không [Gm] ngơi.
Ngày và [Cm6] đêm, hồn [F7] vẫn luôn mong đợi [Bb] Chúa. [G7]
Ngóng trông [Cm7] Ngài hơn lính canh [F] đêm,
Suốt canh [BbMaj7] trường mong ánh dương [Eb] lên.
Chúa ơi! Hồn [Cm7] con [D7] khát khao Nhan [Gm] Ngài.
4.
Hãy cậy [Gm] trông vào [Eb] Chúa, [D] hỡi Is-ra-[Gm] el.
Lòng Ngài [Cm6] luôn từ [F] ái bao dung, lượng [Bb] thứ. [G7]
Chính tay [Cm7] Ngài cứu Is-ra-[F] el
Thoát mọi [BbMaj7] điều gian ác, tai [Eb] ương.
Chúa ban hồng [Cm7] ân [D7] cứu độ nhân [Gm] trần.
ĐK. Bởi vì [Gm] Chúa [C7] rộng lượng từ [F] bi,
Và vì [F] Chúa rất [D7] giàu ơn cứu [Gm] độ.
Từ khóa: thanh vinh 129, tv1, thanh lam - nam: 2005, dk boi vi chua rong luong tu bi