Cứ ngỡ là mơ

Cứ ngỡ là mơ | Sáng tác: Phan Mạnh Quỳnh
1.
[Em] Phố về đêm sương trời [D] thắm lên tóc em
[C] Có điều chi còn lạnh [D] hơn khiến lệ vừa rơi nơi khoé mắt
[Em] Tiếng cười nói con đường [D] vẫn chưa thưa người
[C] Nỗi buồn em còn ngổn [G] ngang trong [Em] lòng
2.
Khi anh đi trong em còn [D] ngỡ như cơn mơ
[Bm] Rồi cố đánh thức mà mọi [Em] thứ không thay đổi
[C] Em bơ vơ thấy lạc [D] lõng nơi đông người
Vì [Em] đi qua là dòng đời lạ lẫm [D] thôi.
ĐK:
Chỉ [Em] muốn khóc hết một lần và [D] sẽ thôi không nhớ anh
Chỉ [Bm] mong âm thanh phố đêm giúp [Am] em chẳng còn nghĩ ngợi
Người [Em] đã cho em chờ đợi và [D] hôm nay xa cách em mãi [C] mãi. [D]

Hạnh [Em] phúc đã ngỡ nhạt nhoà vì [D] tay buông tay dở dang
Mây [Bm] gió mang yêu với thương đến [Am] nơi chẳng còn đôi mình
Hẹn [C] ước đến cuối cuộc đời, mà [Bm] nay em đi lẻ loi
Thiếu bờ [C] vai vắng [D] người em đã [Em] yêu
Từ khóa: cu ngo la mo, cnlm, phan manh quynh, pho ve dem suong troi tham len toc em

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau