Món quà cuối

Món quà cuối | Sáng tác: Khánh Đơn
1.
[Em] Con đường xa [G] lắm, sao anh [D] để em đi một [Em] mình
[Em] Con đường dài [G] lắm, không có [D] anh, em đi làm [Bm] sao
[Em] Vì đâu mà [C] ta phải xa [D] nhau trong nỗi u [Am] sầu
[Em] Vì em lầm [G] lỗi hay vì [D] anh thay đổi từ [Bm] lâu
2.
[Em] Đôi lần suy [G] nghĩ sao em [D] cứ yêu anh thật [Em] nhiều
[Em] Cho dù em [G] biết trong trái [D] tim anh nào có [Bm] em
[Em] Ngồi bên cạnh [C] nhau, thế nhưng [D] sao khoảng cách xa [Am] vời
[D] Anh im lặng không [G] nói, em biết [Bm] anh hết yêu em [Em] rồi.
ĐK:
Nếu như [Em] ta không thể quay lại
Nếu như [C] không đến được với [G] nhau
Đành vậy [Am] thôi em nguyện chôn [D] giấu
Thật sâu [Bm] trong trái tim tình mình.

Ước chi [Em] mình chưa từng biết [D] nhau
Ước chi [C] mình chưa từng gặp [G] gỡ
Thì tim [D] em sẽ không tan [Bm] vỡ
Sẽ không đau buồn.

Nắm tay [Em] anh giây phút sau cùng
Đớn đau [C] em vẫn thầm ước [G] mong
Rằng ở [Am] đâu anh luôn hạnh [D] phúc
Đường anh [Bm] đi sẽ không muộn phiền.

Chiếc hôn [Em] này xin gửi đến [D] anh
Tiễn chân [C] người theo cuộc tình [G] mới
Xem như [Em] một món quà sau [D] cuối
Để anh đi được [Em] vui.
Từ khóa: mon qua cuoi, mqc, khanh don, con duong xa lam sao anh de em di mot minh

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau