Độc bước | Sáng tác: Trần Trung Đức
1.
[Dm] Tôi như là ai cứ mãi ngồi [F] trong bóng đêm và ao [C] ước
[Dm] Giá như chưa 1 lần [C] yêu
[Dm] Tôi như là ai đứng lên từ [F] trong bóng đêm gạt nước [C] mắt
Bước về [Gm] phía ánh [Dm] dương
ĐK:
Dù cho những [F] vết thương vẫn còn chưa [C] lành
Dù [Gm] cho lúc đêm về sẽ nhớ [Dm] nhung
Dù cho đã [F] mất đi một niềm tin từng khắc [C] ghi
Thì [Dm] tôi vẫn sẽ mãi không quên
Rằng tôi ngồi [F] đây một mình chờ cho trời [C] sáng
Ngày [Dm] dài mình tôi bước lang thang
Chờ ai ở [F] cuối con đường tìm một hai hình bóng quen [C] thuộc
Chỉ [Dm] thấy bóng tối vây quanh đây
Mặc gió cuốn tới chốn xa [C] vời, nỗi nhớ mãi cứ không [Bb] nguôi.
Đời mãi [F] thế độc bước đời [Dm] tôi
2.
[F] Một hai tia nắng hát ru thênh thang đời [C] tôi
Hát ru bóng [Gm] đêm, mang về đây một niềm tin [Dm] mới
Chặng đường dài và [F] xa, ngày xưa cũng đã [Dm] qua, ah ah ah
ĐK:
Dù cho những [F] vết thương vẫn còn chưa [C] lành
Dù [Gm] cho lúc đêm về sẽ nhớ [Dm] nhung
Dù cho đã [F] mất đi một niềm tin từng khắc [C] ghi
Thì [Dm] tôi vẫn sẽ mãi không quên
Rằng tôi ngồi [F] đây một mình chờ cho trời [C] sáng
Ngày [Dm] dài mình tôi bước lang thang
Chờ ai ở [F] cuối con đường tìm một hai hình bóng quen [C] thuộc
Chỉ [Dm] thấy bóng tối vây quanh đây
Mặc gió cuốn tới chốn xa [C] vời, nỗi nhớ mãi cứ không [Bb] nguôi.
Đời mãi [F] thế độc bước đời [Dm] tôi
* [F] Rồi một ngày tôi sẽ tìm lại được yêu [C] thương
[Gm] Nhưng từ một tâm hồn [Dm] mới
Và sẽ không còn [F} nữa những giấc mơ [Dm] buồn oh oh oh
[Dm] Tôi như là ai cứ mãi ngồi [F] trong bóng đêm và ao [C] ước
[Dm] Giá như chưa 1 lần [C] yêu
[Dm] Tôi như là ai đứng lên từ [F] trong bóng đêm gạt nước [C] mắt
Bước về [Gm] phía ánh [Dm] dương
ĐK:
Dù cho những [F] vết thương vẫn còn chưa [C] lành
Dù [Gm] cho lúc đêm về sẽ nhớ [Dm] nhung
Dù cho đã [F] mất đi một niềm tin từng khắc [C] ghi
Thì [Dm] tôi vẫn sẽ mãi không quên
Rằng tôi ngồi [F] đây một mình chờ cho trời [C] sáng
Ngày [Dm] dài mình tôi bước lang thang
Chờ ai ở [F] cuối con đường tìm một hai hình bóng quen [C] thuộc
Chỉ [Dm] thấy bóng tối vây quanh đây
Mặc gió cuốn tới chốn xa [C] vời, nỗi nhớ mãi cứ không [Bb] nguôi.
Đời mãi [F] thế độc bước đời [Dm] tôi
2.
[F] Một hai tia nắng hát ru thênh thang đời [C] tôi
Hát ru bóng [Gm] đêm, mang về đây một niềm tin [Dm] mới
Chặng đường dài và [F] xa, ngày xưa cũng đã [Dm] qua, ah ah ah
ĐK:
Dù cho những [F] vết thương vẫn còn chưa [C] lành
Dù [Gm] cho lúc đêm về sẽ nhớ [Dm] nhung
Dù cho đã [F] mất đi một niềm tin từng khắc [C] ghi
Thì [Dm] tôi vẫn sẽ mãi không quên
Rằng tôi ngồi [F] đây một mình chờ cho trời [C] sáng
Ngày [Dm] dài mình tôi bước lang thang
Chờ ai ở [F] cuối con đường tìm một hai hình bóng quen [C] thuộc
Chỉ [Dm] thấy bóng tối vây quanh đây
Mặc gió cuốn tới chốn xa [C] vời, nỗi nhớ mãi cứ không [Bb] nguôi.
Đời mãi [F] thế độc bước đời [Dm] tôi
* [F] Rồi một ngày tôi sẽ tìm lại được yêu [C] thương
[Gm] Nhưng từ một tâm hồn [Dm] mới
Và sẽ không còn [F} nữa những giấc mơ [Dm] buồn oh oh oh
Từ khóa: doc buoc, tran trung duc, toi nhu la ai cu mai ngoi trong bong dem va ao uoc