Tủi thân bật khóc

Tủi thân bật khóc | Sáng tác: Hamlet Trương
1.
Em đã [G] nói, dù anh đứng trước sân nhà em biết [Em] bao lần
Dù anh có [C] đứng mòn chân, em [D] cũng chẳng yêu anh [Bm] đâu
Lời nói đùa [C] chơi mà đau thấu [D] trời
Tình yêu [Bm] em dường như thiêu [Em] đốt anh rồi
Nhưng trời [C] ơi, anh bước [Am] tới em lại bước [D] lùi.
2.
Rồi bao [G] năm, anh vẫn bước bên em rất [Em] lặng thầm
Lòng anh vẫn [C] hướng về em, vẫn [D] muốn quan tâm đến [Bm] em
Chắc cha mẹ [C] sinh ra anh đã dại [D] khờ
Dành tình [Bm] yêu để trao cho [Em] kẻ hững hờ
Nhiều người cũng [C] thích anh lắm, nhưng anh [Am] vẫn chờ em ghé [D] thăm.
ĐK:
Tình yêu anh [G] trao về em rồi mới biết [D] yêu một người thật ra chẳng [Em] dễ dàng
Một khi anh [C] mang người ta vào tim thế [Am] nhưng người ta lại không có [D] anh trong tim
Có đôi [Bm] lần thật buồn anh [Em] nói với anh
Cứ yêu [D] người một chiều, đơn [Em] phương cũng đành
Mà từng đêm [C] trắng dần trôi, thấy anh ngồi tủi thân [D] bật khóc.

Nhiều khi anh [G] thấy mình không hề thua kém [D] những người em chọn yêu chút [Em] xíu nào
Mà sao em [C] như chẳng bao giờ mong sẽ [Am] trao tình yêu đến [D] cho anh đây
Bởi yêu [Bm] một người thường không [Em] có lý do
Và nếu không [D] chọn một người cũng không [Em] có lý do
Là tại anh [C] đó anh đó cứ yêu [D] nhiều nên mới [G] khổ nhiều.
Từ khóa: tui than bat khoc, ttbk, hamlet truong, em da noi du anh dung truoc san nha em biet bao lan

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau