Bài ca của người không có quê hương

Bài ca của người không có quê hương | Sáng tác: Nguyễn Tâm Hàn
[Dm] Đêm thức dậy ngước nhìn chợt mênh mang bâng khuâng trong tôi
[Bb] Tôi tự hỏi sao mình nằm [C] đây trong không gian xa [Gm] lạ
Xa lạ [F] quá xa lạ [Dm] quá
Nào ít [Am] đâu cũng mấy chục năm [F] rồi cũng gần nửa đời [Gm] người
Mà sao [Dm] vẫn mà sao [F] vẫn vời [Am] vợi nhớ khôn [C] nguôi
Mà sao [Gm] vẫn vợi [A7] vợi nhớ khôn [Dm] nguôi.

[Dm] Miền tâm tư tôi vẫn quần [Gm] quanh khắp nơi quê [Dm] nhà
Những dấu [Am] đời vội vàng trên phố người [C] đông
Những phận [F] người nhọc nhặn trên khắp ruộng đồng
Còn [C] thấy đâu thấy đâu giờ [Dm] quá xa quá xa.

Tôi nhớ lại quãng [Dm] đời bàn chân vui trên quê hương tôi
[Bb] Vang cả ngày đêm giọng thân [C] thương như âm ru trong [Am] nôi
[Dm] Quê mẹ đó xót [Gm] xa đã mãi phải xa [Dm] rời
Đời mãi phải ngậm [Gm] ngùi làm [F] người [Am] đánh mất quê [Dm] hương
Làm [F] người sống kiếp tha [C] hương
Làm [A7] người không có quê [Dm] hương.
Từ khóa: bai ca cua nguoi khong co que huong, bccnkcqh, nguyen tam han, dem thuc day nguoc nhin chot menh mang bang khuang trong toi

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau