LK Nhìn những mùa thu đi (Trịnh Công Sơn) - Tuổi xa người (Từ Công Phụng)
(Nhìn những mùa thu đi)
Nhìn những mùa thu [C] đi, em nghe sầu lên trong [Am] nắng
Và lá rụng ngoài [Dm] song, nghe tên mình vào quên [G] lãng
Nghe tháng ngày chết trong thu [C] vàng
Nhìn những lần thu [C] đi, tay trơn buồn ôm nuối [Am] tiếc
Nghe gió lạnh về [Dm] đêm, hai mươi sầu dâng mắt [G] biếc
Thương cho người rồi lạnh lùng [C] riêng
ĐK:
Gió heo may đã [C] về, chiều tím loang vỉa [F] hè
Và gió hôn tóc [Em] thề, rồi mùa thu bay [G] đi
(Tuổi xa người)
Một mình [C] đi lang thang [Am] trong mùa đông rét [Em] mướt
Nghe bơ [Am] vơ hồn mình lạc [Em7] loài
Buồn dậy [G7] lên trên dung nhan gầy xanh của [Dm] tuổi
Trên tháng [G7] ngày hằn vết đời [Am] mình
Trời mùa [C] đông hong khô [Am] đi niềm tin sỏi [Em] đá
Trên đôi [Am] tay này mình còn [Em7] gì
Và dòng [G7] sông trôi đi vô tình mang tất [Dm] cả
Cuộc đời [G7] này của người hay [C] tôi.
ĐK:
Ngày [Em7] đó khi một [Dm] lần, một lần tiếng [F] hát
Đồng [Em] lõa đưa em [C] vào vùng trời lấp [Am] lánh
Bằng [Dm] những cánh sao [E7] trời đầy đôi mắt [G7] ngước trìu [C] mến.
[Am] Em, em xa [Dm] dần ngàn đời hoang [F] vắng
Tôi đi [C] về buồn chưng kẽ [Em] tóc
Bước chân [Dm7] này còn trọn [G7] kiếp hoang [C] vu [G7]
(Nhìn những mùa thu đi)
ĐK:
Gió heo may đã [C] về, chiều tím loang vỉa [F] hè
Và gió hôn tóc [Em] thề, rồi mùa thu bay [G] đi
Trong nắng vàng chiều [C] nay, anh nghe buồn mình trên [Am] ấy
Chiều cuối trời nhiều [Dm] mây, đơn côi bàn tay quên [G] lối
Đưa em về nắng vương nhè [C] nhẹ
Đã mấy lần thu [C] sang, công viên chiều qua rất [Am] ngắn
Chuyện chúng mình ngày [Dm] xưa, anh ghi bằng nhiều thu [G] vắng
Đến thu này thì mộng nhạt [C] phai.
Từ khóa: lien khuc, lk, nhin nhung mua thu di, nnmtd, trinh cong son, tuoi xa nguoi, txn, tu cong phung