Thương người góa phụ

Thương người góa phụ | Sáng tác: nhạc Dũng Khanh, thơ Hoàn Nguyễn
1.
Tôi viết lên tâm sự đời [Am] mình vào một đêm không có anh
Bỏ lại tôi một mình
Người đi [F] mãi không bao giờ trở [Dm] lại
Mà để bao tủi [F] hờn bao mặn [G] đắng trong [E7] tôi.
2.
Nghe đắng môi khi lạc vào [Am] đời mà từng chưa quen biết ai
Lối về thêm đọa đày
Ngày tôi [F] bước chân xa rời phố [Dm] thị
Là đau thương chất [F] đầy theo ngày [E7] tháng năm [Am] dài.
ĐK:
Làm sao tôi quên [F] được vào một đêm [Am] khuya ôm con về quê mẹ
Mà lệ tuôn [D] rơi nghe rã rời cay đắng chơi [Am] vơi
Trời đêm [G] tối không lối đi [C] về
Nhìn [Am] con thơ dại [Dm] khờ mà xót [E7] thương phận duyên [Am] mình.
3.
Khi vết thương bao lần ngọt [Am] ngào rồi thời gian qua rất mau
Cũng tàn phai lụi dần
Để năm [F] tháng quên đi đời quá [Dm] khổ
Vì bôn ba giữa [F] đời tôi đành [E7] phải vui [Am] cười.
Từ khóa: thuong nguoi goa phu, tngp, nhac dung khanh tho hoan nguyen, toi viet len tam su doi minh vao mot dem khong co anh

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau