Gợi giấc mơ xưa | Lê Hoàng Long

Gợi giấc mơ xưa | Sáng tác: Lê Hoàng Long - năm: 1955
1. Ngày [C] mai lênh [Cmaj7] đênh trên sông [F] Hương, Theo [F#dim] gió mơ [G7] hồ hồn về [C] đâu? Sóng [G] sầu dâng theo bao năm [G7] tháng, Ngóng về đường lối cũ tìm [C] em. Thương [C7] em thì thương rất [F] nhiều mà duyên [G7] kiếp lỡ làng [C] rồi [C7] Xa [F] em lòng anh muốn nói bao [Am] lời gió buông lả [Dm] lơi [G] Hình [F] bóng đã [F#dim] quá xa mờ [Em] dần theo thời [A7] gian. Kiếp [Dm] sau xin [G] chắp lời thề [G7] cùng sống bước lang [C] thang [G7] Em [C] ơi tình [C7] duyên lỡ làng [F] rồi còn đâu nữa mà [C] chờ [A7] Anh [Dm] đi lòng [G7] vương vấn lời [C] thề nhớ [Am] kiếp sau chờ [Dm] nhau [G7] Tha [C] hương lòng [C7] luôn nhớ ngày [F] nào cùng [G7] tắm nắng vườn [C] đào [A7] Gió xuân [Dm] sang anh [G] buồn vì [G7] vắng bóng người [C] yêu. 2. Rồi [C] mai khi [Cmaj7] anh xa kinh [F] đô. Em [F#dim] khóc cho [G7] tàn một mùa [C] thơ. Nhớ [G] người em nương theo cơn [G7] gió. Ru hồn về dĩ vãng mộng [C] mơ. Thương [C7] anh thì thương rất [F] nhiều mà ván [G7] đã đóng thuyền [C] rồi [C7] Đa [F] đoan trời xanh cắt cánh lìa [Am] cành khiến chim lìa [Dm] đôi [G] Chiều [F] xuống mưa [F#dim] gió tiêu điều [Em] reo trên dòng [A7] Hương. Tháng [Dm] năm chưa [G] xóa niềm sầu [G7] vì đứt khúc tơ [C] vương [G7] Anh [C] ơi, đời [C7] đã lỡ hẹn [F] thề thì [G7] đâu có ngày [C] về [A7] Xa [Dm] anh đời [G7] em tắt nụ [C] cười héo [Am] hắt đôi làn [Dm] môi [G7] Đêm [C] đêm đèn [C7] le lói một [F] mình ngồi [G7] ôm giấc mộng [C] tình [A7] Kiếp sau [Dm] đôi tim [G] hòa chào [G7] đón ánh bình [C] minh.
Từ khóa: goi giac mo xua, ggmx, sang tac le hoang long nam 1955, ten bai hat tac gia

1 Nhận xét

  1. Ngày [C] mai lênh [C7] đênh trên sông [F] Hương,
    Theo [Dm] gió mơ [G7] hồ hồn về [C] đâu?
    Sóng [G7] sầu dâng [Dm] theo bao năm [G7] tháng,
    Ngóng về đường lối cũ tìm [C] em.

    Thương [C7] em thì thương rất [F] nhiều mà duyên [D7] kiếp lỡ làng [C] rồi
    Xa [Dm] em lòng anh [F] muốn nói bao [Am] lời gió buông lả [Bb] lơi.
    Hình [Dm] bóng đã [F] quá xa mờ [Am] dần theo thời [C] gian.
    Kiếp [Dm] sau xin [G7] chắp lời thề cùng sống bước lang [C] thang.

    Em ơi tình [C7] duyên lỡ làng [F] rồi còn [D7] đâu nữa mà [C] chờ
    Anh [F] đi lòng vương vấn lời [Am] thề nhớ kiếp sau chờ [Bb] nhau.
    Tha [C] hương lòng [C7] luôn nhớ ngày [F] nào cùng [D7] tắm nắng vườn [C] đào.
    Gió xuân [Dm] sang anh [G7] buồn vì vắng bóng người [C] yêu.

    Rồi [C] mai khi [C7] anh xa kinh [Fm] đô.
    Em [Dm] khóc cho [G7] tàn một mùa [C] thơ.
    Nhớ [G7] người em [Dm] nương theo cơn [G7] gió.
    Ru hồn về dĩ vãng mộng [C] mơ.

    Thương [C7] anh thì thương rất [F] nhiều mà ván [D7] đã đóng thuyền [C] rồi.
    Đa [Dm] đoan trời xanh [F] cắt cánh lìa [Am] cành khiến chim lìa [Bb] đôi
    Chiều [Dm] xuống mưa [F] gió tiêu điều [Am] reo trên dòng [C] Hương.
    Tháng [Dm] năm chưa [G7] xóa niềm sầu vì đứt khúc tơ [C] vương.

    Anh ơi, đời [C7] đã lỡ hẹn [F] thề thì [D7] đâu có ngày [C] về.
    Xa [F] anh đời em tắt nụ [Am] cười héo hắt đôi làn [Bb] môi.
    Đêm [C] đêm đèn [C7] le lói một [F] mình ngồi [G7] ôm giấc mộng [C] tình.
    Kiếp sau [Dm] đôi tim [G7] hòa chào đón ánh bình [C] minh.

    Trả lờiXóa
Bài trước Bài sau