Thoáng hương xưa

Thoáng hương xưa | Sáng tác: Phương Uyên
[G] Dù mình cầm thật chặt bàn [D] tay
Nhưng sao tình yêu quá mong [Em] manh
[C] Dẫu sâu trong con [D] tim là nỗi [G] đau.

Nụ cười mà mình trao cho [D] nhau
Bao nhiêu nụ hôn ta đã [Em] trao
Vơi [C] bớt đi rồi cảm [G] xúc ngất [G] ngây.

Ta yêu mê say từng [D] ngày
Để quên nhau đi tình [Em] xa
Từng [C] giây nghe lòng [D] sao khát [G] khao.

Ta khao khát vòng [D] tay
Ta khao khát một [Em] ngày
Ta vẫn [C] đắm trong tình yêu [D] kia mê [G] say.

Chẳng còn dịu dàng từng câu [D] nói
Chẳng còn nồng nàn từng môi [Em] hôn
Chẳng còn [C] nữa hạnh phúc bền [D] lâu mãi [G] mãi.

Ngày nào tình mình thật nên [D] thơ
Ngày nào tình mình đẹp như [Em] mơ
[C] Thoáng hương xưa lướt [D] qua nghẹn [Eb] ngào. [F]

Có những [Dm] lúc đôi ta yêu nhau tưởng [G7] như
Mãi mãi không xa rời [Cm] nhau nào ngờ [F7] những yêu thương vụn [Bb] vỡ [D7]

[G] Dù mình cầm thật chặt bàn [D] tay
Nhưng sao tình yêu quá mong [Em] manh
[C] Dẫu sâu trong con [D] tim là nỗi [G] đau.

Nụ cười mà mình trao cho [D] nhau
Bao nhiêu nụ hôn ta đã [Em] trao
Vơi [C] bớt đi rồi cảm [G] xúc ngất [G] ngây.

Ta yêu mê say từng [D] ngày
Để quên nhau đi tình [Em] xa
Từng [C] giây nghe lòng [D] sao khát [G] khao.

Ta khao khát vòng [D] tay
Ta khao khát một [Em] ngày
Ta vẫn [C] đắm trong tình yêu [D] kia mê [G] say.

Chẳng còn dịu dàng từng câu [D] nói
Chẳng còn nồng nàn từng môi [Em] hôn
Chẳng còn [C] nữa hạnh phúc bền [D] lâu mãi [G] mãi.

Ngày nào tình mình thật nên [D] thơ
Ngày nào tình mình đẹp như [Em] mơ
[C] Thoáng hương xưa lướt [D] qua nghẹn [G] ngào.

Chẳng còn dịu dàng từng câu [D] nói
Chẳng còn nồng nàn từng môi [Em] hôn
Chẳng còn [C] nữa hạnh phúc bền [D] lâu mãi [G] mãi. [D] [Em]

[C] Thoáng hương xưa lướt [D] qua
Nghẹn [G] ngào [D]
Thoáng hương xưa nghẹn [Em] ngào
Thoáng hương [C] xưa [D]
Nghẹn [G] ngào
Từ khóa: thoang huong xua, thx, phuong uyen, du minh cam that chat ban tay

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau