Nỗi đau giữa hòa bình

Nỗi đau giữa hòa bình | Sáng tác: Nguyễn Văn Chung
1. Mọi người kể những câu chuyện [F] xưa đã trở [G] thành huyền [C] thoại Và viết nên bao bài [F] ca để ngàn [G] năm hát [Am] mãi Về người mẹ Việt [F] Nam anh [G] hùng [Em] đã quên [Am] mình Gạt [Dm7] đi nước mắt [Em7] tiễn con lên [Am] đường. 2. Nỗi đau người ở [F] lại mấy [G] ai hiểu [C] được Vì trái tim yêu đàn [F] con và [G] yêu đất [Am] nước Người mẹ nào không [F] xót thương [G] con [Em] nhớ thương [Am] con Chờ [Dm7] tin chiến thắng [Em7] về trong hy [Am] vọng. ĐK: Người mẹ [F] ấy tìm [G] con giữa tiếng [Em] reo dân [Am] tộc Người vợ [F] ấy tìm [G] chồng giữa đám [C] đông Hòa bình [F] đến rồi [G] sao anh vẫn [Em] chưa trở [Am] về Giữa tiếng [Dm7] cười, mình [Em7] mẹ rơi nước [Am] mắt. Đạn bom [F] đã ngừng [G] bay, những vết [Em] thương sâu [Am] này Vẫn âm [F] ỉ ngày [G] đêm làm sao [C] nguôi Hòa bình [F] đến rồi [G] sao những đứa [Em] con của [Am] tôi Còn ngủ [Dm7] mãi giữa [Em7] chiến trường [Am] thôi. 3. Một thời chiến tranh qua rồi [F] mang các [G] con đi [C] rồi Chỉ có chim câu gửi [F] về màu [G] xanh chiếc [Am] áo Viên đạn từ muôn [F] hướng ghim [G] vào [Em] trái tim [Am] mẹ Mừng [Dm7] cho đất nước và [Em7] đau cho [Am] mình. ĐK: Người mẹ [F] ấy tìm [G] con giữa tiếng [Em] reo dân [Am] tộc Người vợ [F] ấy tìm [G] chồng giữa đám [C] đông Hòa bình [F] đến rồi [G] sao anh vẫn [Em] chưa trở [Am] về Giữa tiếng [Dm7] cười, mình [Em7] mẹ rơi nước [Am] mắt. Đạn bom [F] đã ngừng [G] bay, những vết [Em] thương sâu [Am] này Vẫn âm [F] ỉ ngày [G] đêm làm sao [C] nguôi Hòa bình [F] đến rồi [G] sao những đứa [Em] con của [Am] tôi Còn ngủ [Dm7] mãi giữa [Em7] chiến trường [Am] thôi. * [Dm7] Độc lập đổi bằng [Em] bao nhiêu xương [F] máu [Dm] Hòa bình đổi bằng [Em] bao nhiêu nỗi [Am] đau. Tăng tone [Am] -> [Bm] ĐK: Người mẹ [G] ấy tìm [A] con giữa tiếng [F#m] reo dân [Bm] tộc Người vợ [G] ấy tìm [A] chồng giữa đám [D] đông Hòa bình [G] đến rồi [A] sao anh vẫn [F#m] chưa trở [Bm] về Giữa tiếng [Em7] cười, mình [F#m7] mẹ rơi nước [Bm] mắt. Đạn bom [G] đã ngừng [A] bay, những vết [F#m] thương sâu [Bm] này Vẫn âm [G] ỉ ngày [A] đêm làm sao [D] nguôi Hòa bình [G] đến rồi [A] sao những đứa [F#m] con của [Bm] tôi Còn ngủ [Em7] mãi giữa [F#m7] chiến trường [Bm] thôi Còn ngủ [Em7] mãi giữa [F#m7] chiến trường [Bm] thôi Còn ngủ [Em7] mãi giữa [F#m7] chiến trường [Bm] thôi.
Từ khóa: noi dau giua hoa binh, ndghb, nguyen van chung, moi nguoi ke nhung cau chuyen xua da tro thanh huyen thoai

Đăng nhận xét

Bài trước Bài sau